CHÀNG THIẾU NIÊN - Trang 186

- Là con trai thì sao! Nếu y cùng cánh với ông, thì y cũng là một tên đê

tiện. Nếu anh là con trai Versilov - cô gái nói với tôi: - thì hãy về bảo cha
anh, rằng ông ta là một tên đê tiện, một kẻ mặt dày mày dạn, rằng tôi không
cần số tiền của ông ta… Đây, đây, đây, hãy cầm số tiền này về cho ông ta!

Cô gái vội vàng rút từ trong túi ra mấy tờ ngân phiếu, nhưng người

phụ nữ có tuổi (tức là mẹ cô, như sự việc trở nên sáng tỏ sau này) giữ tay
cô lại:

- Olia, có khi không phải đâu, chưa chắc là con ông ấy đâu!

Olia nhìn mẹ rất nhanh, rồi nhìn lại tôi với ánh mắt khinh bỉ, sau đó đi

vào phòng; nhưng trước khi đóng cửa, cô giận giữ quát đuổi Stebelkov một
lần nữa:

- Cút đi!

Thậm chí cô còn giậm chân về phía ông ta. Thế rồi cửa đóng sập lại,

và còn được khóa phía trong. Stebelkov vẫn đặt tay trên vai tôi, giơ ngón
tay, chun môi cười một cách khả ố và nhìn tôi dò hỏi. Tôi bực bội đốp vào
mặt ông ta:

- Tôi thấy hành động của ông với tôi quá nực cười và vô liêm sỉ.

Nhưng Stebelkov không nghe tôi nói, tuy vẫn chưa rời mắt khỏi tôi.

Ông ta nói với vẻ đăm chiêu:

- Cái đó cần nghi… iên cứ…ứu!

- Tại sao ông lại kéo tôi vào chuyện của ông? Hai người kia là thế

nào? Ông lôi tôi lại là cái trò gì?

- Ồ, quái quỉ! Nó mất trí rồi… “ngoại lệ lặp lại sẽ…”, cậu theo dõi đấy

chứ? - Đoạn ông ta chỉ ngón tay vào ngực tôi.

- Ê, quái quỉ! - Tôi hất ngón tay ông ta ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.