CHÀNG THIẾU NIÊN - Trang 274

- Có lẽ… đó là… - công tước ấp úng.

Stebelkov chỉ tôi, nói:

- Đó là… em gái cậu này, Lizaveta Makarovna. - Bởi vì tôi cũng có

gặp.

- Ồ, đúng rồi! - công tước tiếp lời, lần này với vẻ mặt hết sức nghiêm

trang. - Đó là cô Lizaveta Makarovna, người quen của bà Anna Fedorovna
Stolbeeva, bà chủ nhà này. Chắc hôm nay cô ấy đến thăm bà Daria
Onisimovna cũng là người quen của bà Stolbeeva, là người được bà
Stolbeeva gửi trông nhà này.

Tất cả đúng như vậy. Bà Daria Onisimovna chính là mẹ của cô gái

Olia bất hạnh, người tôi đã kể, được dì Prutkova bố trí ở nhà bà Stolbeeva.
Tôi biết Liza vẫn đến thăm bà Stolbeeva và đôi khi cả bà Daria Onisimovna
- người được cả gia đình tôi quý mến. Lúc ấy, sau lời nói rõ ràng của công
tước Serezha, nhất là sau hành vi ngớ ngẩn của Stebelkov, mà cũng có thể
là vì vừa rồi Darzan gọi tôi là công tước, tôi đỏ bừng cả mặt. May sao lúc
ấy Natsokin đứng dậy ra về; có chìa tay cả cho Darzan. Khi còn lại tôi với
Stebelkov, ông ta bỗng hất hàm với tôi về phía Darzan đang đứng ở cửa,
quay lưng về phía chúng tôi. Tôi giơ nắm đấm dứ dứ với Stebelkov.

Một phút sau Darzan cũng ra về sau khi đã hẹn với công tước nhất

định ngày mai sẽ gặp nhau ở sòng bài nào đó. Khi bước ra, Darzan nói gì
đó với Stebelkov và hơi cúi đầu chào tôi. Gã vừa đi khỏi, Stebelkov liền bật
dậy, chỉ tay lên trần:

- Ông con trời này tuần trước vừa giở một trò gian lận: đưa tấm hối

phiếu giả trên đó viết cái tên Averianov. Hối phiếu loại đó tồn tại, nhưng
không có giá trị thanh toán. Phạm tội hình sự đấy. Tám ngàn rúp.

- Chắc ông cũng có loại hối phiếu ấy, - tôi hầm hầm nhìn Stebelkov.

- Tôi có vốn, tôi có mont de piété

[1]

, chứ không có hối phiếu. Cậu đã

nghe như thế nào là mont de piété ở Paris chưa? Bánh mì và làm phúc cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.