CHÀNG THIẾU NIÊN - Trang 485

Versilov. Còn quá nhiều điều tôi chưa biết về con người ông ta, con người
mà tôi từng lên án. Tôi trở về phòng của mình trong tâm trạng bối rối. Cần
nói rằng đến lúc này mọi nghi ngại của tôi về Versilov như thể dồn tụ lại;
chưa bao giờ tôi cảm thấy ông ta bí ẩn và khó hiểu như dạo này; nhưng
toàn bộ câu chuyện là ở đó và tôi sẽ kể khi đến lúc cần thiết.

Tôi nghĩ lúc đi nằm: “Vậy là Versilov đã đưa ra “lời hứa quý tộc” với

Makar Ivanovich là sẽ làm phép cưới với mẹ tôi khi bà góa chồng. Versilov
đã lờ việc đó khi dạo trước ông ta kể cho tôi nghe về Makar Ivanovich”.

Hôm sau Liza vắng nhà cả ngày, nó trở về khi đã quá khuya, và nó

sang ngay phòng Makar Ivanovich. Tôi định không sang đó để khỏi làm
phiền họ; nhưng sau tôi thấy cả Versilov lẫn mẹ tôi đều đang ở đó, nên tôi
bước vào. Liza ngồi ngả đầu vào vai Makar Ivanovich mà khóc, còn ông
già thì buồn bã, im lặng xoa đầu nó.

Versilov giải thích với tôi (sau đó ở bên phòng tôi), rằng công tước

Sokolsky vẫn khăng khăng quyết định làm lễ cưới với Liza ngay khi có khả
năng, trước lúc toà án ra phán quyết. Liza chưa biết nên làm thế nào, tuy
rằng nó gần như không có quyền do dự. Vả lại, Makar Ivanovich “ra lệnh”
cho nó phải làm lễ cưới. Tất nhiên, mọi việc sau đó sẽ tự nó diễn ra, và
Liza chắc hẳn sẽ tự làm lễ cưới không cần theo mệnh lệnh của ai, nhưng
hiện thời nó đang giận người mà nó từng yêu và cái tình yêu đó bị mất giá
trị ngay dưới con mắt nó, thành thử nó rất khó quyết định. Nhưng ngoài
chuyện đó, còn có tình huống mới mà tôi không ngờ tới.

Versilov đột nhiên nói:

- Anh bạn yêu quý, anh đã biết tin toàn bộ nhóm thanh niên kia ở

Peterbur đã bị bắt hay chưa?

- Sao ạ? Dergachev ấy ư? - Tôi kêu lên.

- Phải, cả Vasin nữa.

Tôi kinh ngạc, nhất là khi nghe tên Vasin.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.