CHÀNG THIẾU NIÊN - Trang 540

- Nàng có lỗi ư? Nhưng hôm ấy tôi đã phản bội nàng, đi kể cho ông ta

nghe, nên nàng có thể nghĩ thế này thế nọ về tôi! Tôi cứ nghĩ mãi về điều
đó suốt những ngày qua, lúc nào cũng nghĩ và cảm nhận (tôi đã không nói
dối nàng).

- Anh khỏi cần tự dằn vặt mình làm gì, tôi thừa hiểu việc đó xảy ra

như thế nào: chẳng qua anh rất sung sướng, nên mới buột miệng kể với ông
ta, rằng anh say mê tôi và tôi… đã nghe anh thổ lộ. Thì anh mới hai mươi
tuổi đời chứ có nhiều nhặn gì. Anh lại yêu ông ta hơn cả thế gian, anh
muốn tìm thấy ở ông ta một người bạn, một lý tưởng chứ gì? Tôi thừa hiểu
điều đó, song đã muộn. Phải, bấy giờ chính tôi có lỗi, lẽ ra tôi phải gọi anh
đến ngay và an ủi anh; song tôi lại tức giận; nên tôi đã bảo người nhà
không tiếp anh, thành thử mới dẫn đến cảnh tượng ở ngoài bậc thềm. Anh
biết không, suốt thời gian qua, cũng như anh, tôi rất mong được gặp anh ở
một nơi kín đáo, song không biết sắp đặt việc đó như thế nào. Anh nghĩ
sao, tôi sợ cái gì nhất nào? Tôi chỉ sợ anh tin những lời đơm đặt của ông ta
về tôi mà thôi.

- Không bao giờ! - Tôi kêu lên.

- Tôi quý trọng các lần gặp trước giữa chúng ta; tôi trân trọng người

con trai ở anh và thậm chí cái sự chân thành ấy… Bởi tính tôi hết sức
nghiêm, nghiêm nhất, khó tính nhất trong tất cả đám phụ nữ hiện đại, anh
nên biết như vậy… Ha-ha-ha! Chúng ta sẽ còn nói nhiều chuyện, nhưng
bây giờ tôi hơi khó chịu, tôi xúc động và… hình như tôi bị hysteria. Nhưng
cuối cùng thì, cuối cùng thì ông ta cũng sẽ để cho tôi sống trên đời!

Lời nói ấy thốt ra một cách tự nhiên, tôi hiểu ngay và cả người tôi run

lên.

- Ông ta biết rằng tôi đã tha thứ cho ông ta! - Đột nhiên nàng lại thốt

lên.

- Không lẽ nàng có thể tha thứ cho ông ta về chuyện bức thư kia? Và

làm sao ông ta có thể biết rằng nàng tha thứ cho ông ta? - Tôi không nén

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.