CHÀNG THIẾU NIÊN - Trang 546

- Phải, tôi muốn cưới, cô ấy đã chết vì bệnh lao, là con riêng của

chồng nàng. Tôi biết là anh có nghe những lời đồn đại ấy. Kể ra, ngoài
những lời đồn đại, ở đây anh không thể biết điều gì khác. Hãy đặt tấm ảnh
xuống đi, đó chỉ là một cô gái điên tội nghiệp mà thôi.

- Điên hoàn toàn ư?

- Hoặc là một cô bé ngốc nghếch, ngớ ngẩn cũng được. Tôi cho rằng

cả điên nữa. Cô ấy có một đứa con với công tước Sokolsky (vì bệnh điên,
chứ không phải vì tình yêu; và đó là một trong những hành động đê tiện
nhất của công tước Sokolsky). Đứa bé ấy hiện đang ở đây, trong căn hộ
này, và từ lâu tôi muốn cho anh nhìn thấy nó. Công tước Sokolsky tuyệt đối
không được phép đến thăm đứa bé, tôi và anh ta đã thỏa thuận như thế từ
hồi còn ở nước ngoài. Tôi nhận mang đứa bé về nuôi, khi được mẹ anh cho
phép. Được mẹ anh cho phép, tôi cũng đã định cưới cô gái… bất hạnh đó…

- Lẽ nào có một sự cho phép như thế được? - Tôi nóng nảy nhận xét.

- Phải, mẹ anh đã cho phép tôi. Người ta có ghen là ghen với phụ nữ,

chứ cô ấy đâu phải là phụ nữ.

- Không phải là phụ nữ đối với tất cả mọi người, trừ mẹ con! Con

không tin rằng mẹ con không ghen! - Tôi nói to.

- Anh nói đúng, tôi đoán biết điều đó. Khi mọi chuyện đã chấm dứt,

nghĩa là sau khi mẹ anh cho phép tôi. Nhưng thôi, không bàn chuyện đó
nữa. Việc không thành, vì Lidia chết. Giả dụ Lidia còn sống đi nữa, thì
cũng không thành. Hiện tại tôi vẫn chưa cho mẹ anh gặp đứa bé. Này anh
bạn, tôi chờ anh bạn ở đây từ lâu. Tôi mơ ước hai chúng ta gặp nhau ở đây,
anh có biết từ bao lâu không? Hai năm đấy.

Ông nhìn tôi, ánh mắt chân thành, trái tim sôi nổi. Tôi nắm lấy tay

ông:

- Tại sao ba lại bù trừ, sao từ lâu ba không gọi con? Giá như ba biết…

đã xảy ra chuyện gì… giá như ba gọi đến con sớm!…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.