CHÀNG THIẾU NIÊN - Trang 55

- Ngài có tận mắt nhìn thấy hay không?

- Tôi không nhìn thấy, nhưng…

- Vật thì tôi xin tuyên bố với ngài, rằng tất cả chuyện đó là trò dối trá,

sự đơm đặt và vu khống của kẻ thù, của một kẻ thù chính, kẻ thù dã man,
và kẻ thù ấy chính là con gái của ngài!

Đến lượt vị công tước già nổi nóng:

- Mon cher, tôi đề nghị, tôi yêu cầu anh, từ rày đừng bao giờ nhắc tên

con gái tôi cạnh câu chuyện bỉ ổi đó.

Tôi nhổm dậy. Ông già tức giận. Cằm ông rung rung.

- Cette histoire infâme!

[20]

Tôi không tin lời nó, tôi không bao giờ

muốn tin cả, nhưng… người ta bảo tôi, hãy tin, hãy tin, tôi…

Bỗng người hầu bước vào báo tin có khách; tôi lại ngồi xuống chiếc

ghế của mình.

4.

Hai phụ nữ bước vào phòng, đều còn trẻ, một là con riêng của em họ

bà vợ quá cố của vị công tước già, được ông nuôi dưỡng, đã cho của hồi
môn và bản thân cô ta cũng có tiền; người thứ hai là Anna Andreevna
Versilova, con gái của Versilov, lớn hơn tôi ba tuổi, sống với anh trai chị ta
bên họ ngoại, nhà Fanariotova. Tôi từng gặp chị ta thoáng qua ngoài đường
một lần trong đời. Với anh của chị ta, tôi cũng gặp thoáng qua một lần,
song đôi bên đã xảy ra va chạm ở Mạc Tư Khoa (rất có thể tôi sẽ nhắc lại
vụ va chạm ấy về sau nếu còn chỗ, bởi lẽ thực ra nó cũng chẳng đáng nói).
Anna từ nhỏ đã được vị công tước đặc biệt yêu quý (vị công tước kết bạn
với Versilov đã lâu lắm).

Tôi lúng túng trước sự việc đến nỗi khi họ bước vào, tôi không đứng

dậy, tuy vị công tước bước ra đón họ; sau đó tôi nghĩ đứng dậy thì ngượng,
nên tôi cứ ngồi tại chỗ. Cái chính khiến tôi bối rối, là ông già một phút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.