CHÀNG THIẾU NIÊN - Trang 603

khi dần dần nhận thức sự việc. Tôi suy nghĩ giây lát, Anna Andreevna im
lặng chờ. Tôi bỗng cười khẩy:

- Chị biết không, chị chuyển bức thư vì đối với chị, chẳng có gì mạo

hiểm cả, bởi vì sẽ không có chuyện kết hôn. Tất nhiên, cô ta sẽ không chấp
nhận lời cầu hôn của ông ấy, và khi đó… khi đó điều gì có thể xảy ra? Bây
giờ ông ấy đang ở đâu, Anna Andreevna? - Tôi nói to. - Bây giờ quý từng
phút, tai họa có thể xảy ra bất cứ lúc nào!

- Ông ấy đang ở nhà ông ấy, tôi đã nói rồi. Trong bức thư gửi Katerina

Nikolaevna mà tôi chuyển hôm qua, ông ấy xin gặp cô ta, ở tại nhà mình,
vào đúng bảy giờ tối hôm nay, dù bất kỹ chuyện gì xảy ra. Cô ta đã hứa.

- Cô ta đến căn hộ của ông ấy ư? Sao có thể như vậy được?

- Tại sao không? Căn hộ đó đứng tên bà Nastasia Egorovna, hai người

có thể gặp nhau ở đó như hai vị khách của bà kia…

- Nhưng cô ta sợ ông ấy… ông ấy có thể giết chết cô ta!

Anna Andreevna chỉ mỉm cười.

- Katerina Nikolaevna mặc dù rất sợ ông ấy, như tôi biết, song cô ta từ

lâu luôn luôn tin tưởng vào sự cao thượng cùng trí tuệ của Andrei
Petrovich. Lần này cô ta tin cậy ông ấy để chấm dứt vĩnh viễn với ông ấy.
Trong thư gửi cô ta, ông ấy đưa ra lời hứa hiệp sĩ trịnh trọng nhất, rằng cô
ta không có gì phải sợ… Tóm lại, tôi không nhớ lối diễn tả trong thư,
nhưng cô ta đã tin… gọi là lần cuối cùng, đáp lại bằng tình cảm cao
thượng. Một cuộc đua tranh giữa đôi bên về hành động hiệp sĩ.

Tôi kêu lên:

- Cái nửa thứ hai, cái nửa thứ hai! Nên nhớ, ông ấy mất trí rồi!

- Hôm qua, khi hứa sẽ đến gặp, Katerina Nikolaevna hẳn không dự

kiến khả năng đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.