CHÀNG THIẾU NIÊN - Trang 605

- Cậu hãy hứa sẽ không chạy vào chỗ họ và không kêu lên, nếu tôi cho

cậu vào đó chứ?

- Tôi xin thề với bà, bà Nastasia Egorovna ạ!

Bà ta nắm lấy vạt áo tôi, dẫn tôi vào căn phòng tối giáp căn phòng hai

người kia đang ngồi, kéo tôi sát tới cánh cửa, sát diềm cửa, rồi vén một góc
diềm cửa lên cho tôi thấy hai người.

Tôi ngồi lại, bà Nastasia Egorovna đi ra. Tôi hiểu rằng mình đang

nghe trộm, nghe trộm bí mật của người khác, nhưng tôi vẫn ở lại. Không
ngồi lại, lỡ “cái nửa thứ hai” của ông ấy trỗi dậy thì sao? Ông ấy chẳng đã
đập vỡ chân dung thánh trước mắt tôi đó thôi?

4.

Họ ngồi đối diện nhau bên chiếc bàn hôm kia tôi và ông đã ngồi uống

rượu mừng sự “hồi sinh” của ông. Tôi có thể nhìn rõ mặt hai người. Nàng
mặc áo váy màu đen giản dị, trông rất xinh đẹp và rõ ràng bình thản như
mọi khi. Ông nói, còn nàng thì chăm chú lắng nghe. Có lẽ nàng hơi rụt rè.
Ông thì xúc động mạnh. Tôi đến đây khi cuộc trò chuyện đã bắt đầu được
một lát, nên tôi chưa hiểu gì ngay. Tôi nhớ nàng đột nhiên hỏi:

- Và tôi là nguyên nhân?

- Không, tôi mới là nguyên nhân, - ông đáp, - em bị mang tiếng là có

lỗi, tuy em không có lỗi gì. Nhiều trường hợp bị mang tiếng như vậy đấy.
Đó là những lầm lỗi không thể tha thứ và hầu như bao giờ cũng bị trừng
phạt, - ông cười rất lạ và nói thêm. Còn tôi quả là tôi nghĩ rằng tôi đã quên
hẳn em và có thể cười nhạo ham muốn ngớ ngẩn của mình… nhưng em
biết đấy. Cái người mà em sẽ lấy làm chồng thì có dính dáng gì đến tôi kia
chứ? Hôm qua tôi đã cầu hôn em, hãy tha lỗi cho sự vô lí đó, nhưng hoàn
toàn không có gì thay thế việc đó cả… Tôi có thể làm gì, ngoài sự vô lí ấy
kia chứ? Tôi chịu không biết…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.