CHÀNG THIẾU NIÊN - Trang 80

- Ta đi thôi.

Tôi tới bên Dergachev nắm thật chặt tay anh ta và lắc lắc mấy lần thật

mạnh. Dergachev nói:

- Xin lỗi về chuyện Kudriumov (tức gã tóc hung) cứ làm phật lòng

cậu.

Tôi đi theo Kraft. Tôi chẳng xấu hổ gì hết.

6.

Đương nhiên, tôi ngày nay đã khác hẳn tôi ngày trước.

Tiếp tục “chẳng xấu hổ gì hết”, tôi đuổi kịp Vasin ngoài đường, bỏ

mặc Kraft đi trước, và với vẻ mặt tự nhiên nhất, tựa hồ chẳng có gì vừa xảy
ra, tôi hỏi:

- Hình như anh có biết cha tôi, nghĩa là ngài Versilov ấy?

Vasin trả lời ngay không chút lịch sự giả dối, thứ lịch sự mà những

người tế nhị dùng để nói với kẻ vừa bị mất mặt:

- Tôi không quen, nhưng có biết chút ít, tôi có gặp và nghe ông ấy nói.

- Nếu anh đã nghe thì tất nhiên anh biết! Anh nghĩ sao về ông ấy? Xin

lỗi vì tôi hỏi thẳng, nhưng tôi rất cần biết ý kiến của anh.

- Cậu hỏi tôi hơi nhiều đấy. Tôi nghĩ rằng ông ấy biết đề ra cho mình

những yêu cầu rất lớn và có khả năng thực hiện chúng, nhưng không báo
cho ai biết cả.

- Cái đó đúng, rất đúng, đó là một người rất kiêu hãnh! Nhưng con

người ấy có trong sạch hay không? Xin anh cho biết anh nghĩ gì về tín
ngưỡng Thiên chúa giáo của ông ấy? À mà tôi quên có lẽ anh không biết…

Giá như tôi không xúc động, tất nhiên tôi đã không dồn dập tung ra

các câu hỏi đối với một người mình chưa lần nào trò chuyện, mới chỉ nghe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.