CHÀNG THIẾU NIÊN - Trang 93

sổ: ở nước ngoài ông cứ mua những thứ hoàn toàn không cần thiết; còn các
bức tranh và các vật quý thì ông đem tặng lung tung chỗ này chỗ nọ; suýt
nữa thì ông bỏ ra khoản tiền lớn mua của một tay ăn chơi người Nga một
cái trang trại đã hoang tàn; cuối cùng thì ông già dường như bắt đầu mơ
đến chuyện hôn nhân. Vì các lí do đó, Katerina Nikolaevna luôn luôn ở bên
cạnh cha trong thời gian ông bị bệnh, đã gửi thư cho Andronikov, chuyên
viên pháp lý và “bạn cũ”, đề nghị: “Nếu có thể, hãy theo luật, tuyên bố vị
công tước già đang được bảo hộ hoặc không còn tư cách pháp nhân, nếu
được, thì hãy làm việc đó một cách nhẹ nhàng, không gây chuyện ồn ào, để
người ta khỏi chê trách và để ông già khỏi tự ái, vân vân.

Nghe đâu Andronikov đã khuyên can chị ta; còn khi ông già lành bệnh

hoàn toàn, thì càng không thể trở lại ý đồ đó, nhưng bức thư thì
Andronikov vẫn giữ. Khi Andronikov sắp qua đời, Katerina Nikolaevna
chợt nhớ đến bức thư nếu mà lọt vào tay ông già cha chị ta, thì thắc chắn
ông sẽ tống cổ chị ta ra khỏi nhà, không cho quyền thừa kế, không cho một
xu khi ông còn sống. Ý nghĩ rằng đứa con gái ruột không tin ông và thậm
chí định tuyên bố ông bị điên, hẳn sẽ làm cho ông già điên lên thật. Mà
Katerina Nikolaevna sau khi góa chồng, mà “nhờ” chồng là một con bạc
khát nước, nên chị ta chẳng có tiền của gì, chỉ còn hi vọng người cha cho
mình một khoản thật lớn như ngày nào!

Về số phận của bức thư ấy, Kraft biết rất ít, nhưng anh nhận xét rằng

Andronikov “không bao giờ xé bỏ các thứ giấy tờ cần thiết,” ngoài ra, tuy
Andrornikov rất thông minh, song cũng rất “có lương tâm”. (Tôi thậm chí
ngạc nhiên về quan điểm hết sức độc lập của Kraft, một người rất kính nể
Andronikov). Kraft tin rằng bức thư ấy đã rơi vào tay Versilov, nhờ ông ta
khá thân với bà vợ góa và các cô con gái của Andronikov. Ta biết rằng họ
ngay lập tức đã trao mọi thứ giấy tờ người quá cố để lại cho Versilov. Kraft
còn biết rằng cả Katerina Nikolaevna cũng biết bức thư nằm trong tay
Versilov, nên chị ta rất sợ Versilov đem trao bức thư đó cho cha chị ta. Từ
nước ngoài trở về, chị ta liền tìm kiếm bức thư ở Peterburg, đã đến nhà
Andronikov và bây giờ vẫn tiếp tục tìm kiếm, vì chị ta còn hi vọng có thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.