CHÀNG THIẾU NIÊN - Trang 95

- Về chỗ của mình, chỗ của mình! Cắt bỏ tất cả rồi trở về chỗ của

mình!

- Sang Mỹ à?

- Sang Mỹ! Trở về chỗ của mình! Chỗ của một mình mình! Toàn bộ “ý

tưởng của tôi” là như thế đó, Kraft! - Tôi reo lên khoái trá.

Kraft tò mò nhìn tôi:

- Thế cậu đã có cái “chỗ của mình” chứ?

- Có. Tạm biệt, Kraft, cám ơn anh và rất tiếc đã làm phiền anh! Ở địa

vị anh, khi nghĩ về nước Nga như thế, tôi thì tôi mặc xác tất cả các người
hãy xéo đi, cứ việc mưu mô này nọ, chẳng dính dáng gì đến tôi!

Kraft tiễn tôi ra đến cửa, bỗng nói:

- Cậu hãy ngồi lại thêm một lát.

Tôi hơi ngạc nhiên, quay trở vào và ngồi xuống. Kraft ngồi đối diện.

Đôi bên mỉm cười với nhau, tôi bây giờ còn nhớ như in. Tôi nhớ mình nhìn
Kraft rất lạ. Đột nhiên tôi nói:

- Điều tôi thích ở anh là sự lịch thiệp.

- Thế à?

- Tôi thì ít khi biết lịch thiệp, tuy tôi rất muốn biết… Nhưng có lẽ

không lịch thiệp lại tốt hơn đấy, bởi lẽ ít ra sẽ giải thoát khỏi sự bất hạnh là
yêu người.

- Cậu thích nhất giờ nào trong ngày? - Kraft hỏi, rõ ràng anh ta không

nghe tôi tôi.

- Giờ nào ư? Tôi không biết. Tôi không ưa hoàng hôn.

- Thế à? - Kraft tỏ ra rất tò mò, nhưng lại có vẻ đăm thiêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.