CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 113

công việc kỹ thuật, chỉ có thể ứng tuyển vào làm chân chạy việc lặt vặt.
Quản đốc thấy dáng vẻ của anh thì có chút do dự: “Trông cậu có vẻ
là người không chịu được vất vả, có làm nổi công việc này không?”

Tịch Duệ Nam một mực khẳng định mình làm được, thế là quản

đốc để anh thử chuyển mấy ống thép, thấy anh chuyển rất
nhanh nhẹn mới gật đầu đồng ý cho anh làm.

Làm chân chạy việc vặt ở công trường xây dựng rất vất vả,

chuyển gạch, khiêng đất, chuyển sắt thép... đều là những công
việc nặng nhọc. Hai ngày đầu tiên, Tịch Duệ Nam nghiến răng
nghiến lợi làm, vừa tan làm là mệt đến mức nằm soài ra sạp
không động đậy nổi. Mệt quá chỉ muốn ngủ, nhưng căn phòng tạm
lợp mái tôn lại giống như lò nướng, anh chẳng thể nào ngủ được.
Ban ngày làm việc mệt nhọc, buổi tối lại không ngủ được, sau hai
ngày, anh cảm thấy mình sắp không trụ nổi nữa. Hôm đó, lúc dỡ xi
măng, anh phát hiện những căn phòng trong tòa nhà chưa hoàn
thiện chưa lắp cửa sổ, bốn mặt đều thông gió, tan làm liền lấy
một tấm chiếu, tìm một căn phòng trải ra để ngủ. Đây là giấc ngủ
ngon đầu tiên từ sau khi đến công trường, anh ngủ say đến mức
suýt thì nhỡ cả giờ làm.

Sau khi được ngủ một giấc ngon lành, anh đi tìm quản đốc nói

chuyện, cuối cùng ông ấy cho phép một mình anh được ngủ trong
tòa nhà chưa hoàn thiện. Điều này vốn không được phép, nhưng
người quản đốc đó thực sự có lòng tốt. “Nhìn cậu chắc cũng có
xuất thân tốt nhỉ? Làm công việc này thật sự là làm khó cậu rồi,
cậu còn làm rất chăm chỉ, không lười nhác, trốn việc. Được, phá lệ
đồng ý cho cậu sống ở đó.”

Thế là Tịch Duệ Nam mang theo túi hành lý đơn giản chuyển vào

tòa nhà chưa hoàn thiện, tìm một căn phòng ở tầng bốn sắp xếp,
dọn dẹp. Tuy chỗ này điện nước còn chưa có, rất bất tiện, nhưng vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.