CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 124

An Nhiên vừa vào nhà vệ sinh, điện thoại trong túi xách của cô ấy

liền đổ chuông. Cô ấy ở trong nhà vệ sinh nghe thấy, liền cất
cao giọng: “Bạc Hà, nghe điện thoại giúp mình với, có thể là sếp của
bọn mình hỏi chuyện đặt vé tàu đi công tác ngày mai, bảo cô ấy
mình đã đặt được vé rồi.”

Bạc Hà nhận cuộc gọi, số điện thoại lạ nhưng giọng nói cất lên

lại quen thuộc: “An Nhiên, bây giờ anh đang ở chỗ Vương Tổng, vẫn
chưa tìm được bạn em sao? Vậy vị trí kỹ sư mạng này e là không thể
giữ cho cậu ấy nữa rồi, đã kéo dài mấy ngày rồi, bên chỗ Vương
Tổng cần người gấp!”

Người gọi điện đến là Quý Phong, lời của anh khiến Bạc Hà

nhất thời ngẩn ra. Cô ngơ ngác, trong đầu lặp đi lặp lại những lời
vừa nghe, cuối cùng cũng dần hiểu được ý nghĩa.

“A lô, An Nhiên, em có nghe thấy không?”

Bạc Hà định thần. “Quý Phong, em là Bạc Hà, bây giờ An Nhiên

không tiện nghe điện thoại, em nghe giúp cô ấy.”

Quý Phong ở đầu dây bên kia cũng có chút sững sờ, rất lâu sau

mới đáp lại: “Ồ... Bạc Hà, là em à!”

Bạc Hà thẳng thắn hỏi: “An Nhiên nhờ anh tìm việc giúp bạn cô

ấy sao? Có phải là một người bạn bị mất hết giấy tờ, bằng cấp
không ạ?”

Quý Phong chần chừ hồi lâu, cuối cùng cười sảng khoái, nói:

“Đúng vậy, cô ấy không cho anh nói với em, sợ em không vui. Thực
ra chỗ anh có thể giúp đỡ được em nói với anh một tiếng cũng chẳng
sao mà, hà tất phải coi như người ngoài vậy? Kết quả khiến An
Nhiên tự mình ngại ngùng đến nói với anh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.