CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 14

giáo nào chín chắn, nho nhã, thầy giáo nào phong độ ngời ngời,
thầy giáo nào anh tuấn, lịch sự... Điều này khiến Bạc Hà không
hiểu nổi, lẽ nào trong trường học của cô ấy lại không có một nam
sinh nào xuất sắc? Vì sao nói qua nói lại đều là nói đến thầy
giáo?

Bạc Hà còn nhớ khi mình học cấp ba, trong trường học không có

nữ sinh nào đi bàn luận về thầy giáo cả. Một mặt là, trường học chỉ
có mấy thầy giáo trẻ tuổi thì đều chẳng ra làm sao; mặt khác...
Ánh mắt cô bỗng lạnh lại, không tiếp tục nghĩ nữa.

Trước thắc mắc của Bạc Hà, Quý Vân ríu rít trả lời một tràng

dài: “Nam sinh xuất sắc trong mắt của người khác thì có, nhưng
mà trong mắt em thì không có. Có vài nữ sinh cho rằng nam sinh
đó rất tốt, em lại không thích. Ví dụ, có học sinh loại ưu, môn học
nào cũng đều rất giỏi, trên sống mũi đeo một cặp kính dày như đít
chai, trong phòng thi thì bất khả chiến bại, ra sân chơi thể thao lại
ngây ra như gà gỗ; cũng có loại hô phong hoán vũ trên sân vận động,
vào lớp học thì lại dốt, đầu óc ngu si tứ chi phát triển, cũng chẳng
có gì giỏi.”

Quý Vân vừa nói vừa thở dài ngao ngán, Bạc Hà hoàn toàn câm

lặng, xem ra tiểu nha đầu này có yêu cầu rất cao với nam sinh,
phải “văn võ song toàn” cơ.

Quà Quý Vân mang đến cho Bạc Hà là một chiếc vòng đeo tay

Cloisonne xinh xắn. Cô bé vừa nhảy nhót vui mừng lấy chiếc vòng
tay ra, đeo lên cho Bạc Hà vừa đáp lời anh trai: “Thời gian gấp mà,
em lên xe của bạn học Hạ Lôi.”

Quý Phong cười thân thiết. “Hạ Lôi chính là cao thủ trên sân vận

động nhưng đến lúc thi chỉ có thể miễn cưỡng qua cửa mà em nói đó
hả?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.