CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 15

“Đúng vậy, chính là cậu ta. Chạy ngắn một trăm mét nhanh như

gió, chơi bóng rổ thì siêu đẹp trai, nhưng mà viết thư tình lại viết
sai chính tả liên tục, nhìn thấy mà em buồn cười chết mất.” Quý
Vân cười, nói rồi đột nhiên nghĩ ra. “Đúng rồi, sinh nhật chị Bạc
Hà, anh chuẩn bị quà gì tặng cho chị ấy?”

“Quà anh tặng đương nhiên là vô cùng vô cùng vô cùng vô cùng

đẹp.”

Quý Phong lấy ra một hộp quà vuông vắn, được bọc rất tinh

tế, đẹp đẽ. Quý Vân đón lấy nhân tiện giúp Bạc Hà bóc quà. “Chị
Bạc Hà, nhìn xem anh trai mua cho chị thứ gì.”

Dây buộc nới ra, giấy bóng kính gỡ ra, nắp hộp mở ra, đôi tay

trắng trẻo, nhỏ nhắn của Quý Vân nhấc lên một chiếc váy lễ phục
màu xanh da trời, chất liệu sa tanh vô cùng mềm mại nhẹ nhàng,
màu xanh da trời linh lung, thuần khiết, kiểu dáng cũng đơn giản,
trang nhã...

Quý Vân kêu la ồn ào: “Đẹp quá! Anh trai, anh tìm đâu ra chiếc

váy xinh đẹp như thế này? Em rất thích đó, đáng tiếc không phải
là tặng cho em. Chị Bạc Hà, chị thích không?”

Cô bé hỏi, không thấy Bạc Hà trả lời, bèn buồn bã ngẩng lên

nhìn, lại thấy Bạc Hà ngẩn ngơ nhìn chiếc váy màu xanh đó. Đôi
mắt vốn trong sáng, tinh khiết, lúc này mơ màng giống như bị
phủ một lớp sương mù.

“Chị Bạc Hà, chị làm sao vậy?”

Quý Vân liên tiếp gọi hai lần, Bạc Hà mới bừng tỉnh, thờ ơ mỉm

cười. “Quý Phong, vì sao anh lại tặng em một chiếc váy? Anh biết
em không mặc váy mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.