CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 171

Hóa ra là vậy, Bạc Hà nghe xong cũng cảm thấy Tịch Duệ Nam

quả là không biết cảm thông với người khác. Châu Thiên Nghị chỉ có
giành được danh hiệu quán quân mới có hy vọng để vào Thanh Châu
nhất trung, còn cậu ta thì đã chắc chắn được vào rồi, trận thi
đấu này nhường người khác một chút thì đã làm sao! Nhưng cậu ta
lại phá tan hy vọng của người khác. Con người này quen thói độc tôn,
chỉ biết có bản thân mình, hoàn toàn không suy nghĩ đến hoàn
cảnh và cảm nhận của người khác.

An Nhiên lại phản ứng hoàn toàn khác. “Quách Ích, cậu thật kỳ

quái đó, là bản thân Châu Thiên Nghị không thắng được Tịch Duệ
Nam, lại đi trách Tịch Duệ Nam không chịu nhường cậu ta, đây là đạo
lý của nhà nào vậy?”

Nghe cô ấy nói cũng có lý, nhưng Bạc Hà nhắc nhở cô ấy phải

nhìn vấn đề từ một góc độ khác: “An Nhiên, vinh dự của ngôi vị
quán quân đó là được chuyển thẳng lên cấp ba của Thanh Châu
nhất trung, đối với Châu Thiên Nghị thì nó vô cùng quan trọng. Mà
việc chuyển cấp của Tịch Duệ Nam đã chắc chắn rồi, nếu cậu ta
có một chút lòng cảm thông thì nên nhường chức quán quân kia cho
Châu Thiên Nghị, chuyện này có liên quan đến sự nghiệp học hành,
chưa biết chừng còn làm thay đổi cả cuộc đời Châu Thiên Nghị đó.”

“Bản thân cậu ta không thắng được, vì sao người khác phải

nhường? Không nhường, không nhường, cứ không nhường đấy,
mình tuyệt đối ủng hộ Tịch Duệ Nam! Dù sao cũng là cậu đi cầu
xin sự giúp đỡ của cậu ấy, cậu ấy giúp cậu thì là ân tình, không giúp
thì cũng chẳng thiếu nợ cậu cái gì, lại chẳng phải là cậu ấy có nghĩa
vụ phải dốc hết sức làm, đừng có làm như cậu ấy nợ cậu năm triệu
vậy.”

Bạc Hà biết là không thể nào thuyết phục được An Nhiên, cho

dù Tịch Duệ Nam có phóng hỏa giết người, e là cô ấy cũng sẽ nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.