CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 172

người đó đáng chết, đáng bị phóng hỏa. Quách Ích tức đến mức
mặt mũi tái xanh, khinh miệt lườm An Nhiên một cái. “Hám trai!”

An Nhiên nghiến răng nghiến lợi đáp lại: “Tôi thèm mà hám

trai! Hám trai là tùy tiện thấy một người khác giới liền trở nên đờ
đẫn, ngơ ngẩn, nhưng tôi tuyệt đối sẽ không vì nhìn thấy cậu mà đờ
đẫn, ngơ ngẩn đâu, bởi vì cậu không đủ tư cách.”

“Cậu...” Trông bộ dạng Quách Ích như muốn động thủ đánh

người nhưng cuối cùng lại nhịn được, ra vẻ quân tử không thèm
chấp nữ nhi, quay người bỏ đi. Từ đó cậu ta không nói chuyện với An
Nhiên nữa, An Nhiên cũng chẳng thèm để ý đến cậu ta.

4

Luyện tập hai giờ đồng hồ mỗi buổi chiều vô cùng vất vả.

Vì sân thể thao cách chỗ để xe rất xa, sau khi kết thúc buổi tập,

các học sinh đều mệt nhoài, chẳng muốn đi xa như vậy để lấy xe,
thế nên lúc đến tập luyện đều đi xe đạp của mình đến, khóa vào
dưới bóng râm ở một góc sân.

Trong số những chiếc xe đủ mọi kiểu dáng ấy, có hai chiếc xe

nổi bật nhất, một là chiếc xe đạp kiểu cũ như bà già sắp rụng răng
của Bạc Hà, một là chiếc xe địa hình đắt giá của Tịch Duệ Nam.

Chiếc xe của Tịch Duệ Nam thì không nói đến làm gì, dù gì học

sinh con nhà giàu rất nhiều, xe địa hình đắt tiền đâu đâu cũng
có, các học sinh không phải là chưa từng nhìn thấy, nhưng chiếc xe
đạp khung trước kiểu cũ của Bạc Hà thì đúng là rất hiếm thấy. Lúc
nghỉ giải lao trong sân, mọi người đều thích ngồi dưới bóng cây cho
mát, cho nên rất nhiều nam sinh vây quanh chiếc xe cũ của Bạc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.