CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 234

Tịch Duệ Nam biết nguồn gốc hai chữ này của cô, hơi đỏ mặt

chột dạ thật, nhưng lại có chút không phục. Tính cách mạnh mẽ vốn
có khiến cậu lập tức phản kích: “Ai nhìn lung tung chứ? Người nào
tự mình không cẩn thận để lộ hết ra thì đừng trách người ta nhìn
thấy.”

“Cậu...” Bạc Hà bị câu nói này chặn họng suýt nữa thì nghẹn chết.

Sau khi cắn môi, mắt bốc lửa lườm cậu thêm cái nữa, cô giận dữ
cực điểm, quay người nhảy lên xe, đùng đùng rời đi, không muốn để
ý đến tên đáng ghét này nữa.

Thấy cô bị chọc tức bỏ đi, trong lòng Tịch Duệ Nam lại hơi hối

hận, cậu thực sự không muốn làm cô tức giận. Chỉ là bản năng
không chịu xuống nước, hơn nữa lại không có chút kinh nghiệm nào
trong việc lấy lòng con gái, đặc biệt là một cô gái vẫn luôn không hòa
thuận với cậu như Bạc Hà. Cậu nhíu mày, cảm thấy vô cùng khổ não.

4

Buổi chiều, mấy nam sinh trong lớp rủ nhau tan học thì cùng

đến vườn quýt.

Thanh Châu nhất trung được xây dựa lưng vào núi, cách trường

học không xa, trên một ngọn núi nhỏ có vườn quýt. Hằng năm khi
đến mùa quýt, hương quýt tươi mới theo gió bay thẳng đến Thanh
Châu nhất trung, như tiếng kèn hiệu lệnh thúc giục các nam sinh
của trường ngửi thấy mùi thơm này mà hành động. Không đợi đến
khi những trái quýt xanh chuyển thành màu đỏ cam, các cậu nhóc đã
tốp năm tốp ba, men theo núi lẻn vào ăn trộm quýt xanh, nhét
đầy ba lô rồi mới chịu rút lui.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.