CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 235

Thanh Châu vốn trồng nhiều quýt, đến mùa quýt chín, khắp

phố đều bán, lúc giá cả rẻ nhất, một tệ có thể mua được một cân
rưỡi, làm gì có học sinh nào không mua nổi chứ? Nhưng bọn họ lại
thích đi ăn trộm, thích cái cảm giác kích thích ấy. Hơn nữa, quýt ăn
trộm được, bọn họ còn dùng vào việc khác, ngày hôm sau sẽ lén lút
đặt vào ngăn bàn của cô gái mà mình thầm thích. Cho nên hằng
năm đến mùa quýt chín, trong trường sẽ có thêm nhiều đôi trai gái
dắt tay nhau.

Mùa quýt chín, đối với nam sinh là ngày lễ, đối với nữ sinh càng

đúng là ngày lễ - lễ Tình nhân đặc sắc chỉ ở Thanh Châu nhất trung
mới có. Tình yêu mông lung thời niên thiếu giống như trái quýt
xanh biếc trên cành, nếm vào đầu lưỡi, trong vị mát có chút tê tê,
trong vị chua có chút ngọt.

Hương quýt bắt đầu bay lãng đãng quanh trường học, các nam

sinh cũng bắt đầu “chiêu binh mãi mã”. “Buổi chiều sau khi tan
học, lượn nửa giờ trong vườn quýt, người tham gia mau đến đăng
ký.”

Rất nhiều nam sinh nhiệt tình tham gia, bao gồm cả Tịch Duệ

Nam. Ba năm học cấp hai, cậu chưa bao giờ bỏ qua chuyến đi hái
trộm quýt thế này, chỉ thuần túy cảm thấy làm chuyện đó rất
kích thích và thú vị. Quýt trộm được, trước nay cậu chưa từng biết
lén lút đặt vào ngăn bàn của nữ sinh nào cả, mỗi lần cậu đều đem
quýt nhét trong cặp sách đổ hết lên trên bàn của mình, ai muốn ăn
tự lấy mà ăn. Quýt của cậu luôn rất đắt hàng, chẳng mấy chốc
đã bị các nữ sinh tranh cướp hết.

Cùng là quýt trong một vườn nhưng các cô gái cảm thấy quýt cậu

hái ăn ngon hơn cả. Chẳng có cách nào, yêu ai yêu cả đường đi lối
về mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.