CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 247

Dường như đoán được trong lòng cô nghĩ gì, Tịch Duệ Nam hít

sâu một hơi, nói: “Tôi không hề có ý khác, cậu đừng hiểu nhầm...”

Bạc Hà không chút khách sáo cắt ngang lời cậu: “Mặc kệ cậu có ý

gì, tôi đều không cần.”

Giọng nói của Tịch Duệ Nam có chút kích động: “Trong mắt cậu,

tôi là một kẻ lưu manh phải không?”

Bạc Hà cũng hùng hồn nói: “Cậu nhìn trộm con gái, còn xem

phim sex, cậu không phải lưu manh thì cũng chẳng khác lưu manh là
mấy.”

Tịch Duệ Nam không nhẫn nhịn được nữa: “Tôi không nhìn trộm

cậu, là cậu không cẩn thận để lộ ra khiến tôi nhìn thấy. Hơn nữa tôi
cũng không xem phim sex, hôm đó lúc đến nhà Lão Miêu, tôi không
hề biết bọn họ sẽ mở phim sex.”

Bạc Hà đỏ bừng mặt, hậm hực nói: “Dù sao thì cậu cũng đã xem

rồi. Chẳng thèm quan tâm đến cậu, cậu không đi thì tôi đi.”

Cố gắng hết sức để lết chân ra khỏi tòa nhà, ra đến cửa, Bạc

Hà nhìn thấy Quách Ích vừa khéo đang đi đến. Hội thao trường tuy
kết thúc rồi nhưng học sinh trong đội thể dục vẫn luyện tập vào các
buổi chiều hằng ngày.

Quách Ích vừa mới kết thúc buổi luyện tập, đầu đầy mồ hôi

đang đi đến, trông thấy Bạc Hà đi bộ thì rất ngạc nhiên, lập tức
chạy tới gần, hỏi: “Bạc Hà, cậu làm sao vậy?”

Lời lẽ chứa đầy tình cảm quan tâm.

“Lúc xuống cầu thang không cẩn thận nên bị trẹo chân.”

“Có nghiêm trọng không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.