CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 286

tay cô bao bọc trong hai bàn tay mình. “Xem tay của cậu này, cũng
sắp đóng thành băng rồi, để mình ủ cho cậu.”

Mùa đông này, Tịch Duệ Nam luôn ủ tay cho Bạc Hà, đó là hành

động thân mật quen thuộc nhất giữa hai người. Đôi tay bị tuyết làm
lạnh đến đỏ ửng của Bạc Hà được bọc trong lòng bàn tay cậu, chỉ
cảm thấy hơi ấm từ lòng bàn tay truyền thẳng đến tận tim.

Đang là thời gian giữa giờ học nên trong hành lang rất yên tĩnh.

Thỉnh thoảng có thể nghe thấy tiếng đọc sách lanh lảnh, tiếng
đồng thanh đọc từ vựng tiếng Anh từ trong phòng học nào đó
truyền ra, còn lại là tiếng cười đùa vui vẻ của các học sinh đang
chơi ném tuyết trên sân vận động thỉnh thoảng vẳng lại. Những âm
thanh này đối với đôi nam nữ thiếu niên lần đầu rơi vào lưới tình
gần như là chẳng tồn tại, bọn họ tay nắm tay chăm chú nhìn nhau,
trong mắt chỉ có sự tồn tại của nhau.

Trong hành lang không một bóng người, Tịch Duệ Nam lại kích

động hôn Bạc Hà. Cậu hấp tấp, vội vàng, bất ngờ áp tới, đôi mắt
rực lửa như thiêu như đốt người đối diện, bờ môi mềm mại tỏa ra
hương bạc hà thanh mát... Bạc Hà hơi run rẩy trong vòng ôm ấm áp
của cậu, vừa thích thú, lại vừa sợ hãi.

Có tiếng bước chân đang đi lên, giống như một chuỗi sấm sét

vang rền, chấn động khiến cả Bạc Hà và Tịch Duệ Nam đều run
lên, đột ngột tách ra, hai người nhanh chóng lùi về phía sau, rồi
cùng nhìn về phía người đang lên cầu thang, là Quách Ích.

Chắc cậu ta không nhìn thấy cảnh họ ôm hôn nhau, vì họ đã kịp

thời tách ra rồi. Nhưng hai người đơn độc gặp gỡ, mặt mũi còn đỏ

ng mất tự nhiên hệt như nhau, rõ ràng đã khiến Quách Ích sinh

lòng hoài nghi. Sau khi ánh mắt dò xét, suy đoán di chuyển một
vòng trên gương mặt bọn họ, cậu ta chẳng nói gì, nhưng sắc mặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.