CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 288

cách cậu vốn mạnh mẽ nên mới không thèm giải thích, khiến quan
hệ giữa cậu với Quách Ích trở nên tồi tệ. Sau trận đánh nhau lần
đó, mối quan hệ của họ càng tồi tệ hơn. Đến hôm nay bởi vì cô, lại
càng trở thành cục diện không thể hóa giải được.

Nhưng Tịch Duệ Nam chẳng để tâm. “Cậu ta phớt lờ mình thì

mình cũng chẳng muốn để tâm đến cậu ta. Mình có lỗi hơn đi
chăng nữa thì cũng chẳng có lỗi gì với cậu ta, cậu ta dựa vào cái gì để
lấy bộ mặt lạnh lùng đó ra đối đãi với mình? Nhưng mà, vừa rồi
sắc mặt của cậu ta càng khó chịu hơn. Bạc Hà, mình biết cậu ta
cũng thích cậu, quan hệ của chúng mình nhất định khiến cậu ta
rất tức giận.”

“Cậu còn nói nữa, bây giờ cậu ấy cũng phớt lờ, lạnh nhạt với mình

rồi.”

“Cậu ta phớt lờ cậu chẳng sao cả, mình để ý đến cậu là được rồi.”

Tịch Duệ Nam nhìn cô, chớp mắt cười, nụ cười giống như ánh

mặt trời mới ló ra sau đợt tuyết rơi, ấm áp và trong sáng. Cô cũng
vô thức mỉm cười đáp lại cậu, ánh mắt cậu lại nóng bỏng, sán đến
bên cô, giọng nói dịu dàng mà rầu rĩ: “Bạc Hà, mình lại muốn hôn
cậu rồi.”

Sau nụ hôn đầu trong đêm tuyết, lần đầu nếm dư vị tuyệt

diệu, Tịch Duệ Nam đột nhiên nhận ra miệng ngoài tác dụng dùng để
ăn uống thì còn có thể dùng vào việc đặc biệt quan trọng khác. Ăn
tủy biết vị, Tịch Duệ Nam ở độ tuổi thanh xuân kích động, tình cảm
không kiềm chế được, muốn thưởng thức nhiều lần mùi vị tuyệt
diệu đó.

Mặt Bạc Hà đỏ hồng, dù sao cũng đang ở trường, vừa rồi suýt

nữa bị người ta nhìn thấy, cô nào dám làm thêm lần nữa, liền vội
vàng quay người chạy thẳng lên lầu. “Cậu ngoan ngoãn chút đi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.