CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 302

cho cậu. Nhưng cậu không ngờ được rằng, cô lại lập tức chuyển chỗ
ngồi.

Trái tim hoang mang rối loạn, Tịch Duệ Nam vô thức tìm kiếm

bóng hình Bạc Hà, phát hiện cô đã đổi đến một chỗ ngồi gần sát
tường, cách xa cậu hơn nửa phòng học, mấy chục bạn học như thể
núi non trùng trùng điệp điệp ngăn cách họ. Cậu không còn được
nhìn thấy bóng lưng của cô im lặng thất thần, càng không thể khe
khẽ nói chuyện phía sau lưng cô, cô đã dứt khoát kéo xa khoảng cách
với cậu, thật sự không muốn để ý đến cậu nữa rồi.

Sự đau khổ, chán chường giống như thủy triều từng đợt nối

tiếp nhau không ngừng đánh tới, khiến cậu có cảm giác sắp nghẹt
thở.

Tịch Duệ Nam vẫn muốn cố gắng thêm lần nữa, cô gái cậu

thích, tình cảm mới manh nha, cậu thực sự không muốn dễ dàng vứt
bỏ. Cậu biết hôm đó là mình có lỗi, biểu hiện quá kích động khiến
cho Bạc Hà tức giận, nhưng cậu tuyệt đối không phải là loại lưu
manh như cô nghĩ, sự kích động của cậu có thể tha thứ được. Bố đã
nói với cậu như thế, ở tuổi thanh xuân, bản năng sinh lý kích động là
chuyện khó tránh.

Sau khi tan học, Tịch Duệ Nam không đạp xe mà cùng Bạc Hà lên

xe buýt, trên xe rất đông người, chen chúc nhau, mỗi bến vẫn tiếp
tục có người lên, trong khoang xe càng lúc càng chật.

Bởi vì Tịch Duệ Nam vẫn bám sát không rời Bạc Hà nên lúc chen

chúc trên xe bị ép dính sát lại với cô. Ngực cậu áp vào lưng cô, hơi
ấm của cơ thể truyền sang cho nhau, cậu không kìm nén được, hơi
thở lại trở nên gấp gáp.

Trong thời kỳ dậy thì của Tịch Duệ Nam, xao động tình cảm nảy

sinh cùng với ý thức về tình dục, thêm vào đó là cá tính kích động

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.