CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 303

mạnh mẽ, cho nên cậu rất dễ dàng nảy sinh dục vọng.

Bạc Hà mẫn cảm nhận ra, quay đầu giận dữ lườm cậu một cái. Cô

cảm thấy cậu như hình với bóng bám theo cô chen lên xe, rõ ràng
nhân lúc người đông hỗn loạn cố ý lợi dụng cô.

Tịch Duệ Nam nhìn ánh mắt cô là hiểu ngay, khuôn mặt bỗng đỏ

ng lên. Sau khi Bạc Hà lườm cậu, liền cố gắng chen ra khỏi đám

người đi đến cuối xe, cậu không có dũng khí bám theo nữa. Nếu
như còn bám theo, cậu càng không thể giải thích được rõ ràng với cô.

Đến bến, hai người cùng xuống xe, cậu sải bước bám theo bóng

dáng vội vàng của cô, gắng hết sức giải thích: “Bạc Hà, hôm đó là
mình quá kích động, mình sai rồi, mình xin lỗi, cậu có thể tha thứ
cho mình một lần được không? Chỉ một lần thôi, mình bảo đảm
sau này tuyệt đối sẽ không có hành động như vậy nữa.”

Bất luận cậu giải thích, nhận sai, xin lỗi như thế nào, Bạc Hà

đều như chẳng nghe thấy, chỉ tăng tốc đi nhanh hơn, không
muốn để ý đến cậu.

Tịch Duệ Nam bước lên chặn trước mặt cô, vẻ mặt khẩn cầu chăm

chú nhìn cô, hỏi: “Bạc Hà, cậu thật sự không thể tha thứ cho mình
một lần sao?”

“Tôi sẽ không tha thứ cho cậu, việc động tay, động chân của cậu

khiến tôi cảm thấy buồn nôn. Bây giờ người tôi ghét nhất, hận
nhất trên thế giới này chính là cậu, Tịch Duệ Nam, cậu đi chỗ khác
tìm một nữ sinh kích động để cùng làm chuyện đó đi, tôi thì tuyệt
đối sẽ không dính vào nữa đâu.”

Giống như bị những lời lẽ khinh bỉ, thù hận của Bạc Hà giáng cho

một cú nặng nề, Tịch Duệ Nam đứng sững lại. Cậu hiểu ra ý tứ của
cô, rõ ràng cô cho rằng cậu tiếp cận cô vì có ý đồ xấu, chỉ vì ham

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.