CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 382

Đương nhiên Bạc Hà biết anh không thể ngủ nhanh như thế,

nhưng anh chẳng nói gì cả, cô cũng không tiện truy hỏi tiếp. Sau khi
Tịch Duệ Nam một mình đến thành phố này, giống như một
người không có quá khứ vậy, không nhắc đến bố mẹ hoặc bạn bè
dù chỉ nửa chữ. Thậm chí chuyện lớn như việc phẫu thuật nằm viện
thế này, anh cũng cự tuyệt trả lời câu hỏi của cô về việc liên hệ với
bố mẹ anh. Chuyện mà một người không muốn nhắc đến thì
chắc chắn là chuyện đau lòng, có lẽ gia đình anh đã xảy ra biến
cố lớn.

Rốt cuộc là biến cố gì? Bạc Hà không cách nào biết được,

đành ôm một bụng hoài nghi.

Tịch Duệ Nam nằm viện đến ngày thứ năm thì An Nhiên đi

công tác về, sau khi biết tin, cô ấy liền đến bệnh viện thăm anh.

Lần này Bạc Hà bỏ qua hiềm khích cũ, đưa tay giúp đỡ Tịch Duệ

Nam, lúc đầu An Nhiên còn tưởng là do lời dặn dò của mình trước
khi đi, mãi đến lúc biết Bạc Hà hiểu nhầm dẫn đến chuyện anh
bị thương nên mới chăm sóc anh như thế, cô ấy phóng khoáng biểu
dương: “Thật không tệ, Bạc Hà, cậu coi như cũng biết chuyện gì ra
chuyện đó đấy. Sau khi trách nhầm Tịch Duệ Nam, biết nghĩ đến
việc quay lại tìm cậu ấy xin lỗi, nếu không thì lần này e là cậu ấy
khó giữ nổi mạng sống rồi.”

Sau khi biểu dương Bạc Hà xong, cô ấy luôn miệng nói muốn

đến gặp Đường gia để đòi công bằng, Tịch Duệ Nam lần này bị
thương nằm viện, Đường gia phải có trách nhiệm, cô ấy phải yêu
cầu họ trả tiền điều trị.

“Đều là do con bé Đường Lâm cùng với tên khốn nạn họ Trịnh

đó bày trò hãm hại, Tịch Duệ Nam mới gặp phải tai nạn bất ngờ này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.