CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 387

ấy không có nhiều thời gian ở bên cạnh mình, thường xuyên tăng
ca, làm thêm giờ, có lúc hẹn hò mà vừa nhìn thấy mặt đã lại bị triệu
đi gấp, mình càng ngày càng không chịu nổi nữa. Mình là một cô
gái, mình không cần đại anh hùng trừ bạo an dân, mình chỉ cần
một người bình thường có thể thường xuyên ở bên cạnh chiều
chuộng mình, yêu thương mình, quan tâm chăm sóc mình. Về điểm
này, Phó Chính thực sự không thỏa mãn được.”

Trước lý lẽ hùng hồn của cô ấy, Bạc Hà cố gắng nhẫn nhịn

nhưng rốt cuộc vẫn không kìm nổi, thẳng thừng nói: “Nếu như Tịch
Duệ Nam không xuất hiện, cậu có nhanh chóng hạ quyết tâm chia
tay với Phó Chính như thế này không?”

Điểm này An Nhiên cũng thừa nhận: “Không thể phủ nhận, trong

tình huống mình và Phó Chính đang có mâu thuẫn, sự xuất hiện
của Tịch Duệ Nam đã thúc đẩy quyết tâm chia tay của mình.”

Bạc Hà cảm thấy cần phải nhắc nhở cô ấy. “An Nhiên, những

chỗ Phó Chính không thỏa mãn được cậu, cậu cho rằng Tịch Duệ
Nam có thể thỏa mãn được cậu sao? Cậu cảm thấy anh ta có thể luôn

bên cạnh chiều chuộng cậu, yêu thương cậu, quan tâm chăm sóc

cậu sao?”

“Mình không biết, chính bởi vì không biết, mình mới muốn

thử. Cậu cũng biết, từ thời cấp ba mình đã thích cậu ấy rồi, cách
bao nhiêu năm mới gặp lại, mình phát hiện vẫn có cảm giác với cậu
ấy, cho dù bây giờ cậu ấy đã sa sút như thế này. Vốn dĩ đến tuổi
này, bất luận thế nào, chúng ta cũng sẽ không tìm một người con
trai chẳng có gì vì sợ phải chịu khổ, mình cũng không phải là người
chịu khổ được. Nhưng mình cam tâm tình nguyện muốn chịu sự khổ
sở này, có phải quá thiếu thực tế không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.