CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 518

Mặt Bạc Hà càng đỏ như phát sốt, vội nhét quần áo vào tay anh.

“Anh nhỏ giọng chút, An Nhiên và Phó Chính đang ở ngoài.”

An Nhiên và Phó Chính chắc chắn đã nghe thấy lời Tịch Duệ

Nam nói, lúc Bạc Hà quay lại phòng khách, An Nhiên không cho giải
thích, kéo cô vào phòng ngủ. “Bạc Hà, cậu đi theo mình, mình phải
thẩm vấn cậu. Phó Chính, anh đợi ở bên ngoài.”

Vừa vào phòng ngủ, An Nhiên lập tức nhìn ra đây không còn là

phòng riêng của một mình Bạc Hà nữa, trong phòng có đồ dùng và
mùi của đàn ông. An Nhiên hít vào một hơi, nửa ngày mới thốt ra
lời: “Bạc Hà, cậu với Tịch Duệ Nam... hai người sống chung rồi.”

Bạc Hà cúi gằm mặt xuống. “Ừm.”

“Trời ơi, hai người bắt đầu thế nào? Vốn dĩ hai người là kẻ thù

không đội trời chung, tại sao quan hệ lại chuyển biến nhanh thế?
Lẽ nào sống với nhau lâu ngày nên sinh tình? Tình này cũng sinh ra
quá nhanh rồi, tốc độ một ngày vạn dặm ấy chứ. Rốt cuộc là
chuyện gì? Cậu thành thật khai báo đi!”

Không ngăn được An Nhiên hỏi hết câu này đến câu khác, Bạc

Hà đành ngập ngừng kể hết mọi chuyện. An Nhiên chăm chú lắng
nghe rồi kêu ầm lên: “Mình thật không ngờ, hóa ra hồi lớp mười,
cậu và Tịch Duệ Nam đã lén lút quen nhau rồi. Cậu còn giấu mình
lâu thế!”

“Xấu hổ quá, An Nhiên, mình cũng không cố ý muốn giấu

cậu, chỉ vì khi đó cậu rất thích Tịch Duệ Nam, mình không tiện nói
cho cậu biết anh ấy đang thích mình.”

“Thôi bỏ đi, cũng là chuyện quá khứ rồi, bây giờ mình sắp lấy

người khác, không thèm tính toán món nợ cũ này với cậu nữa. Bây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.