CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 556

Chuyện bán nhà mua nhà do Quý Phong dàn xếp, đồ đạc của Bạc
Hà cũng do anh hẹn An Nhiên cùng sắp xếp chuyển đi, những thứ
có liên quan đến Tịch Duệ Nam đều “giết không tha”.

Sau tai nạn xe, Bạc Hà không chỉ quên đi một số người, một số

chuyện, tính cách cũng trở nên hiền lành hơn. Trước đây bất luận
thế nào cô cũng không chịu đến Quý gia sống, nhưng bây giờ, Hà
Uyển lừa cô nói căn nhà cũ kia sở quy hoạch muốn dỡ bỏ để xây khu
mua sắm, cho nên không thể tiếp tục sống ở đó được, đợi Quý
Phong mua một căn hộ khác thì lại cho cô dọn ra sống. Cô cũng
chẳng nói gì, ngoan ngoãn cùng họ quay về Quý gia, vào ở trong căn
phòng Hà Uyển tận tâm bài trí cho cô.

Tất cả đồ đạc đều được mua mới, Bạc Hà nằm bò trên chiếc

giường mới thoải mái. “Thích quá, con muốn ngủ một giấc!”

“Bạc Hà, vậy con ngủ đi, lúc nào ăn cơm mẹ sẽ gọi con.”

Hà Uyển ra khỏi phòng, đóng cửa lại. Bạc Hà lại không ngủ, nụ

cười trên mặt nhanh chóng tan biến giống như sương mỏng dưới
ánh mặt trời.

Thật sự cô đã quên Tịch Duệ Nam rồi sao? Đương nhiên là

không. Sau khi cô dần dần nhớ lại mọi người, cô cũng nhớ ra Tịch
Duệ Nam, nhớ lại tất cả mọi truyện đã từng xảy ra. Nhưng nhìn
người thân và bạn bè ở trước mặt cô đều cẩn thận dè chừng, thăm dò
xem có phải cô đã quên anh thật rồi không, cô ngẫm nghĩ, quyết
định không có phản ứng gì.

Khi ở một mình, Bạc Hà luôn nhớ đến tình cảnh khi cô điều

khiển xe, điên cuồng đâm về phía Tịch Duệ Nam. Thời khắc đó,
anh lại không hề tránh né, bình tĩnh không sợ hãi, đứng im nghênh
đón chiếc xe đang lao tới. Hai bóng đèn pha sáng trưng chiếu
thẳng lên khuôn mặt anh, cô nhìn thấy rất rõ anh đang khóc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.