CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 79

Nhìn thấy khuôn mặt Tịch Duệ Nam tràn đầy vẻ mệt mỏi và

buồn ngủ, An Nhiên không khỏi cảm thấy chua xót. Xem ra cậu ấy
thật sự đã sa sút giống như lời Bạc Hà nói, vừa rồi còn ngủ say như
vậy, hoàn toàn không để ý đến trạm dừng, rõ ràng là ngồi trên xe
nhưng không hề có chủ ý đi đâu, chỉ vì trên xe có điều hòa nên mới
lên xe để ngủ một giấc thôi.

Cô cố ý hỏi: “Bây giờ cậu muốn đi đâu?”

Tịch Duệ Nam chần chừ một lát. “Không đi đâu, tôi chỉ muốn

lên xe để ngắm cảnh đêm của thành phố thôi.”

Ngắm cảnh đêm? Anh vốn ngủ suốt mà? An Nhiên đã phần

nào chứng thực được suy đoán của mình, trong lòng càng cảm thấy
chua xót. Nhớ lại Tịch Duệ Nam của hồi lớp mười có gia cảnh ưu
việt, khi đa số bạn học vẫn đang nghe máy CD anh đã nghe MP3
rồi, khi đa số bạn học vừa mới dùng máy nhắn tin anh đã dùng
điện thoại di động... vậy mà bây giờ, thời tiết mùa hè nóng bức, anh
phải lên xe buýt mới có thể ngủ một giấc mát mẻ.

An Nhiên kiên trì mời Tịch Duệ Nam đến căn hộ nhỏ của cô.

“Bạn cũ, chín năm rồi chưa gặp, hiếm có dịp gặp được nhau ở nơi
đất khách quê người, tối nay cậu nhất định phải đến chỗ mình
ngồi chơi một lát.”

Lúc An Nhiên đưa Tịch Duệ Nam về căn hộ của cô, A Mạn đang ở

trong phòng khách xem ti vi. Nhìn thấy một anh chàng trẻ tuổi, anh
tuấn mà xa lạ tới, A Mạn vô cùng hiếu kỳ, nhìn chằm chằm Tịch
Duệ Nam.

Sau khi giới thiệu ngắn gọn cho hai người làm quen, An Nhiên

liền dẫn Tịch Duệ Nam đến phòng ngủ của cô. Anh chần chừ ở cửa
phòng. “Ngồi một lát ở phòng khách là được rồi, làm sao tiện vào
phòng của cậu chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.