CHÀNG TRAI VƯỜN NHO - Trang 117

“Tại con thấy chán quá nên...”

“Làm mẹ giật cả mình, ôi trời ơi…”

“Có gì đâu mà mẹ giật mình.”

Ji Hyeon đang cằn nhằn thì bố cũng bước ra.

“Mình ơi, nhìn con Ji Hyeon này. Sáng sớm tinh mơ đã dậy làm hết các

thứ này.”

Có gì trọng đại đâu mà mẹ lại om sòm lên, kể với bố chuyện Ji Hyeon đã

làm, mà sao bố cũng khen ngợi cô quá mức như thế. Ji Hyeon nghĩ, chắc do
cô hai mươi sáu tuổi rồi mà chưa hề phụ mẹ việc nhà, chẳng trách bố mẹ lại
xúc động đến vậy. Tuy nhiên, Ji Hyeon lại cảm thấy bực mình bởi phải nghe
những lời chẳng mấy hay ho rằng con gái chúng ta hăm máy tuổi đầu giờ
mới khôn lớn thật sự.

Cả nhà cùng ăn cơm sáng, sau đó bố đi làm trước, rồi đến em trai đi học.

Trước khi rửa bát, Ji Hyeon định hỏi xem mẹ uống cà phê không thì mẹ đã
mang túi xách bước ra ngoài.

“Mẹ đi đâu à?”

“Ừ.”

“Mẹ đi đâu đấy? Con đang định uống cà phê, mẹ uống không?”

“Con uống đi. Mẹ về rồi uống sau.”

“Nhưng mà mẹ đi đâu?”

“Mẹ tìm được việc làm rồi.”

Nghe đến từ “việc làm”, Ji Hyeon quay ngoắt đầu lại nhìn mẹ chằm

chằm.

“Tìm được việc làm ạ? Việc gì? Ở đâu vậy mẹ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.