CHÀNG TRAI VƯỜN NHO - Trang 14

[1] Người Hàn Quốc xem con thiên nga là loài vật tuy đẹp nhưng lười

nhác, không làm gì cả. (Chú thích của dịch giả)

“Công ty nó tốt chứ?”

Chú đã muốn cho lại vườn nho thì tốt nhất chú cứ thế mà cho thôi, sao

phải dò xét từng li từng tí, phiền phức như thế.

Công ty tốt ư? Đâu có công ty nào tốt hơn cái công ty này nữa chứ? Buổi

sáng phải vất vả đánh thức nó dậy một cách tử tế rồi cho nó ăn, thích thì nó
nằm nướng suốt ngày trên giường, lúc nó kêu chán thì cho nó chơi máy
tính, không làm ra được một hào một cắc nào mà khi nó ra ngoài chơi, tiến
cất túi luôn luôn rủng rỉnh. Văn phòng công ty tốt bụng quá thể! Công ty
chính là cái nhà này! Nhân viên thì đích thị là “con thiên nga”!

“Lương nó có cao không?”

“Lương gì ạ... à, chỉ đủ cho nó tiêu vặt thôi ạ. Nhà vẫn phải chu cấp thêm

ạ.”

“Sao lại thế? Thế thì bảo nó đến đây làm vườn cho tao, nó có làm không

nhỉ?”

“Dạ? Làm vườn ạ?”

Ông Hyeong Man giật nảy mình hỏi lại. Dạo gần đây đến cả đàn ông

cũng ghét làm vườn, dù nhàn rỗi chỉ mỗi ăn và chơi, công việc này dành
cho con bé Ji Hyeon ư? Không phải vậy chứ, bảo giao cho vườn nho nghĩa
là đi làm vườn à? Thôi đúng là vậy rồi!

“Tao sẽ cho nó vườn nho mà tao đã dốc sức chăm bẵm cả đời này. Nó

phải đến làm vườn ở đây một hoặc hai năm. Tao chẳng đã nói là chỉ cho con
Ji Hyeon mà không cho mấy đứa cháu họ khác là gì? Tao cho chúng bay, lẽ
nào chúng bay lại bán ăn sạch trước khi tao chết? Chắc không như vậy
chứ?”

“Chú à, đâu phải chú dốc sức cả đời cho nó. Hổi còn trẻ chú lang thang

suốt ngày mà, không phải sao?” Ông Hyeong Man thầm nghĩ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.