CHÀNG TRAI VƯỜN NHO - Trang 313

“Anh sợ thật sao?”

“Ji Hyeon mà bỏ đi, anh sẽ chẳng làm được gì cả. Chắc là anh điên loạn

lên mất.”

Ôi trời ơi, Chang Taek Gi mà nói ra được những lời này sao?

Ji Hyeon nhìn Taek Gi, không hiểu cảm giác lạ lùng của cô lúc này là

xúc động hay gì nữa.

“Khi anh tưởng em uống nông dược, anh thấy mọi thứ như tối sầm lại.

Mắt anh chẳng trông thấy gì nữa, lòng anh thì run rẩy.”

Dường như Taek Gi vẫn còn run đến tận giờ nên thở hắt ra một hơi dài.

“Ở lễ hội, khi em lên hát...anh nhìn em không hề chớp mắt, dù chỉ là một

giây.”

Trước mắt Taek Gi hiện lên hình ảnh Ji Hyeon đang đứng trên sân khấu

với gương mặt khả ái, Ji Hyeon vừa hát vừa nhảy một điệu nhảy rất dễ
thương.

“Khi Ji Hyeon dang cánh tay về phía anh...lần đầu tiên anh mới biết cảm

giác có luồng điện chạy qua là thế nào.”

Lúc này đây, Taek Gi thì thầm, nét mặt như thể bị luồng điện cực mạnh

chạy qua người. Ji Hyeon đã cảm nhận được từng lời Taek Gi nói, sự chân
thành của anh, một cách trọn vẹn.

Hôm ấy trên sân khấu, Ji Hyeon thật sự đã dang tay về phía Taek Gi. Khi

hát cô nhìn thấy anh, để khiến từng bước đi nhịp nhàng Ji Hyeon chỉ có
cách dang rộng đôi tay. Đó khôn phải hành động có ý nghĩa đặc biệt. Cũng
không phải cô muốn bộc lộ tình cảm với Taek Gi. Bởi khi ấy Ji Hyeon chưa
có cảm xúc đặc biệt với anh. Thế nhưng giờ đây, Ji Hyeon đã cảm nhận
được. Cô không hề biết mình đã hướng về Taek Gi tự lúc nào, và đang ấp ủ
một thứ tình cảm đặc biệt với anh. Nghe lời bày tỏ của Taek Gi, Ji Hyeon
giờ đã hiểu. Cô nhìn Taek Gi trìu mến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.