"Sư huynh, công việc hôm nay kết thúc sớm, chúng ta cùng đi ăn một
bữa chứ?" Nụ cười trên mặt Tống Nghê vô cùng dụ hoặc, A Diêu cảm thấy
trên đời này không có mấy người đàn ông có thể cự tuyệt lời mời của mỹ
nhân như vậy.
Mà Mạc Trăn cố tình không cho cô ta chút mặt mũi.
"Buổi tối tôi còn có việc, Tống tiểu thư hãy tìm người khác cùng ăn
với cô đi." Mạc Trăn nói xong liền đóng cửa kính xe, lái ra ngoài.
Có đôi khi anh rất bội phục Tống Nghê, anh đã bày tỏ thái độ chán
ghét rõ ràng như vậy, nhưng cô ta vẫn có thể làm bộ như không phát hiện,
kiên trì quấn lấy anh.
Trên đường trở về Mạc Trăn vẫn lái xe rất nhanh, nhưng A Diêu đã có
chuẩn bị nên không dễ dàng bị anh ném đi. Cả một đường cùng ô tô duy trì
tốc độ ngang nhau, thậm chí A Diêu còn bớt chút thời gian đánh giá cảnh
sắc ven đường.
Thành phố A là một thành phố lớn, dân cư đông đúc, kinh tế phát
triển, nhà cao tầng hai bên đường san sát nối tiếp nhau. Đặc biệt khi đi qua
trung tâm thành phố, cứ cho hôm nay là ngày đi làm, hơn nữa lúc này cũng
đến giờ tan tầm nên Mạc Trăn không thể không lái xe chậm lại.
Ngã tư đường có một cửa hàng bách hóa lớn, bên ngoài treo rất nhiều
biển quảng cáo, A Diêu nhìn một lượt, quả nhiên thấy mặt Mạc Trăn ở vị trí
nổi bật nhất.
Đó là Mạc Trăn làm người phát ngôn cho một nhãn hiệu trang phục
nổi tiếng, treo bên cạnh quảng cáo của anh là của Tống Nghê.
A Diêu nhìn biển quảng cáo dần dần gần lại dần dần đi xa, bĩu môi
"Nhãn hiệu kia là anh cùng Tống Nghê làm người phát ngôn?"