CHÀO BUỔI SÁNG, U LINH TIỂU THƯ - Trang 677

Mặc dù những chiêu thức vừa rồi chỉ là ít chiêu thức cơ bản, nhưng

sức cô lớn, trị giá tổn thương của hai người cực cao. Cô xoay người lại, hất
mái tóc dài trước ngực ra sau, nhìn hai người còn lại, mỉm cười hoạt động
khớp xương: "Chị đây đã năm trăm năm không đánh nhau rồi, hôm nay nếu
mấy người tới, vậy thì hãy bồi chị chơi thật vui đi."

Âu phục nam: "..."

Này này, phong cách cô nương này không đúng! Trước khi tới bọn họ

cũng không nghe đối phương nói là một nữ hiệp á!

"Khà." Lê Nhan đột nhiên toét miệng cười khẽ một tiếng, người đứng

mặt đối mặt với cô nhất thời giật nảy mình. Còn chưa kịp lùi về sau mấy
bước, một cú đá xoay người kèm theo mái tóc đen bay múa của Lê Nhan lia
qua người hắn.

"Rầm!" Lại là một âu phục nam ngã trên đất.

Lê Nhan nghiêng đầu, nhìn về phía người cuối cùng: "Tôi nói này, các

anh mặc âu phục không tiện đánh nhau đâu biết chưa?"

...

"Nữ hiệp tha mạng!" Âu phục nam cô đơn chiếc bóng lệ nóng doanh

tròng xoay người chạy tới đầu hẻm, còn chưa chạy được hai bước, đã bị
một tráng hán chặn lại đường đi. Tráng hán thật sự rất cường tráng, âu phục
nam đứng trước mặt anh ta lập tức trở nên nhỏ bé. Hơn nữa vừa nhìn cơ
ngực của anh ta là biết ngay là đã luyện qua, nếu như trong tay anh ta là vũ
khí chứ không phải là hai củ cải trắng, thì cảnh này sẽ càng hòa hài.

"Sao không đi nữa đại sư huynh?" Âm thanh không kiên nhẫn của

tráng hán phía sau truyền tới, ánh mắt âu phục nam lướt qua tráng hán
trước mặt, sau đó nhìn thấy... Hai ba bốn năm bốn năm sáu tráng hán.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.