Ông Hướng trầm mặc một hồi, nói: "Ở phương diện này Hướng gia
vẫn có chút 'căn cơ', nếu như cô Trần muốn phát triển ở phương diện này,
chúng tôi cũng có thể giúp một tay."
Trần Thanh Dương nghe vậy liền nóng nảy: "Ông Hướng à, cháu
không phải có ý này, ông ngàn vạn lần đừng có hiểu lầm!"
Ông Hướng mỉm cười nhìn về phía cô: "Cô Trần đừng có khẩn trương,
nếu cháu đã là bạn gái của Vân Trạch, thì nó giúp cháu cũng là lẽ dĩ nhiên."
Trần Thanh Dương: "..."
Cho nên cô mới khẩn trương a.
Cô mỉm cười không lên tiếng, trái lại bên cạnh Hướng Vân Trạch nói:
"Cháu sẽ lưu ý."
Ăn cơm tối xong, nhiệm vụ của Trần Thanh Dương cũng hoàn thành,
Hướng Vân Trạch đưa cô trở về nhà, trên đường đi cô nhóc này còn dặn đi
dặn lại mình không được quên việc dẫn cô đi gặp Mạc Thiên Vương. Khi
anh về đến nhà, ông Hướng vẫn ngồi trên ghế sofa, hình như là đang đợi
anh.
Mí mắt Hướng Vân Trạch giật giật, bước tới: "Ông nội, sao giờ vẫn
chưa ngủ vậy?"
Ông Hướng ngước đầu lên liếc anh, nói: "Mặc kệ hôm nay cô bé đó là
thật hay giả, tóm lại là ông rất thích cô bé, coi như là giả cháu cũng mau
chóng biến thành thật cho ông."
Hướng Vân Trạch: "..."
Hướng gia mặc dù là gia tộc lớn giàu có, nhưng ông Hướng không
phải là loại người ngoan cố môn đăng hộ đối, ông muốn tìm cháu dâu, chỉ