CHÀO EM, NHƯ HOA! - Trang 111

Phòng 205 bỗng chốc im lặng. Lỗ Như Hoa xắn tay áo, lấy laptop

trong ba lô, mở gói từng món quà rồi ghi lại.

“Cây thông Noel bằng nhựa, cao ước chừng 1,5m, siêu thị bán khoảng

ba mươi tệ. Văn Sơ, tôi mua mười tệ.”

“ Hộp chocolate này siêu thị bán bảy mươi, tôi mua chỗ anh ba mươi.”

“Con búp bê nhung này là quà tặng người ta tự tay làm, tôi không lấy,

tâm ý của người khác, không thể tính toán giá tiền. Vả lại nếu tôi bán mà
người làm ra nó nhìn thấy thì không hay lắm.”

“Mô hình đồ chơi này tôi chưa thấy qua, không biết bao nhiêu tiền,

nếu anh tin tưởng, để tôi bán, bán được rồi nhất định trả tiền cho anh.”

“Chị hai, để em giúp.” Lỗ Tự Ngọc buông cuốn sách trong tay, đứng

lên. Cậu giúp Lỗ Như Hoa mở bao quà, cùng cô quy giá tiền, hai chị em
nhỏ nhẹ bàn bạc, đến chỗ ngẫu nhiên hiểu ý thì nhìn nhau cười.

Phó Tâm Thành đang gọi điện, không biết khi nào thì dừng, có vẻ còn

bận rộn hơn hai chị em Lỗ Như Hoa. Cá voi định qua giúp một tay, lại
không biết nên giúp từ đâu, hai chị em Lỗ Như Hoa phối hợp ăn ý làm cậu
ta cảm thấy bản thân chen ngang có vẻ dư thừa, dựa vào giường, ngơ ngác
nhìn qua.

Lúc này, người cảm thấy mình thừa thãi nhất có lẽ là Văn Sơ.

Hắn xấu hổ đứng tại chỗ, cảm thấy bằng lòng với giá cả Lỗ Như Hoa

đưa ra cũng không phải, mà không bằng lòng lại càng không hay. Hắn
không nên gọi điện thoại bắt Lỗ Như Hoa đến vào lúc trễ như vậy, cũng
không nên nói muốn bán quà tặng này nọ giúp cô “kiếm tiền” .

Nhưng ...... cuối cùng sao lại đến mức này, vì sao hắn có thể vô vị như

vậy, vô vị đến mức dùng cách ép buộc Lỗ Như Hoa đến để kích động Lỗ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.