CHÀO EM, NHƯ HOA! - Trang 14

“Tôi không mua!” Văn Sơ nghiến chặt răng, cũng ngầm cảnh cáo bản

thân: Có tức giận thì cũng không được tức giận với con gái, không được cư
xử thô bạo với con gái, chú ý phong độ, chú ý phong độ!

“Xin đừng vội nói không mua, anh vẫn chưa biết rõ mà.” Lỗ Như Hoa

nhìn bốn chiếc va li da lớn y hệt nhau nằm dưới sàn, nhìn logo là đủ biết
giá trị không nhỏ rồi, ha, con nhà giàu đây, “Thật ra tôi cái gì cũng có, ồ,
cậu cần máy sấy tóc không? Kiểu dáng nhỏ gọn, cậu xem tóc ướt thế kia
không sấy khô dễ sinh bệnh lắm. Hay là dầu dưỡng tóc? Hoặc nước hoa sau
cạo râu?”.

“Này cô, tôi đếm ngược từ năm trở xuống, nếu cô vẫn không chịu đi

thì đừng có trách.” Văn Sơ không nén được cơn giận, sự giáo dục từ bé
không hề dạy hắn phải làm gì trong tình trạng tréo ngoe hiện tại, hắn chỉ
biết mình cần xả cơn giận thôi, hắn cáu quá, hậu quả sẽ tha hồ mà nghiêm
trọng!

Lỗ Như Hoa có vẻ hơi chợn, lùi lại sau nửa bước, “Không sao, không

sao, nếu lúc này cậu không tiện thì tôi đi cũng được, không mua bán thì
cũng còn tình nghĩa mà, vẫn còn tình nghĩa mà. Thật ra tôi thật sự cảm thấy
cậu cần mua một…”.

“Năm!”

Văn Sơ bắt đầu mở miệng đếm ngược. Lỗ Như Hoa – với một tốc độ

có thể sánh ngang với xoáy lốc – đã nhảy vèo về phía cửa, đẩy bật cánh cửa
lao thẳng ra ngoài, trước khi biến mất còn không quên thảy lại một tờ
quảng cáo màu hồng phấn, tờ quảng cáo mềm mại bay bay trong không
trung, cuối cùng đậu xuống ngay cạnh bàn chân Văn Sơ.

Văn Sơ đờ người đứng bên cạnh giường, hồn vía dần quay lại, cơn

giận cũng đã giảm bớt, cúi xuống nhặt tờ rơi lên với vẻ ác cảm, trên mặt
giấy màu hồng in đậm nét một số điện thoại kèm dòng quảng cáo “cần gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.