CHÀO EM, NHƯ HOA! - Trang 16

Hắn thuận chân đá một cái vào chiếc va li da gần nhất và do không

khóa nên nó bung ngay ra, quần áo tung tóe trên sàn và ngứa mắt hơn hết
thảy trong đám đó chính là một chiếc quần lót màu đen với nhãn hiệu in rõ
ràng… CK.

Văn Sơ muốn khóc.

Còn nàng Lỗ Như Hoa chạy trốn đương nhiên không biết hành vi của

mình đã khiến anh chàng đẹp trai trong phòng muốn đi giết người, cô thậm
chí trước lúc bỏ chạy vẫn không quên liếc tấm biển sơ đồ treo trên cửa, dựa
theo vị trí anh chàng đẹp trai đó để đồ thì chắc là giường số một, ồ, chủ
nhân của giường số một tên Văn Sơ… một cái tên thật là văn nghệ, thật
không thể tưởng tượng nổi lại có nhiều cơ bắp đến thế… Ôi, đợi đã, còn
giường số bốn là… ôi… Lỗ Như Hoa đưa tay gạt mồ hôi lạnh, thật tình cờ,
trên tấm biển viết rõ ràng rành mạch, giường số bốn thuộc về Lỗ Tự Ngọc.

Lỗ Tự Ngọc, xem ra nhiệm vụ quang vinh bán hàng cho anh chàng

đẹp trai chỉ có thể tặng cho cậu rồi! Lỗ Như Hoa không chiến đấu trên lầu
hai nữa, chuyển mặt trận sang lầu ba và lầu bốn. Tất nhiên, bây giờ mỗi lần
gõ cửa, cô nàng đều hỏi thêm một câu: “Người trong phòng đã mặc đồ
xong hết rồi chứ ạ???”.

Hiệu quả cực kỳ, lợi nhuận như nước, Lỗ Như Hoa ỷ vào ba tấc lưỡi

không xương và nụ cười kiểu “chúng ta là bạn cùng khóa” lại bán thành
công thêm năm lọ dầu Thất Tiên, hai hộp kem chống nắng dành cho nam,
mười cái bật lửa, bảy đôi tất thể thao, sáu tờ cẩm nang tuyến đường trường
học, tám tập bản đồ giao thông trường S, hai thẻ điện thoại và cả một gói
tăm xỉa răng.

Lỗ Như Hoa cảm thấy trường S quả thật là một kho vàng, còn nam

sinh khoa Sơn dầu thì thật sự… đáng yêu hết chỗ nói!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.