CHÀO EM, NHƯ HOA! - Trang 206

Không biết ở bên hồ đứng bao lâu, cho đến khi trong lòng không còn

mờ mịt, Văn Sơ mới trở lại phòng 205. Cá voi, Phó Tâm Thành và Lỗ Tự
Ngọc đều chưa ngủ, đang bàn chuyện gì đó. Văn Sơ đẩy cửa bước vào, cả
ba người đồng loạt ngước mắt lên nhìn hắn.

“Văn Sơ, cậu tìm thấy chị tôi chưa?” Lỗ Tự Ngọc hỏi, sắc mặt cậu

không được tốt, so với bình thường còn tái nhợt hơn vài phần.

Văn Sơ không muốn nói chuyện, hắn cảm thấy rất mỏi mệt, lười biếng

cởi áo khoác vắt lên ghế, đi vào phòng tắm.

“Văn Sơ......” Cá voi kéo hắn lại, do dự nói: “Tôi nghĩ...... ảnh chụp,

không phải Lỗ Như Hoa làm.”

“Cậu có ý gì?” Văn Sơ cáu kỉnh nhìn hắn.

“Chắc chắn không phải chị tôi làm, có người giá họa cho chị ấy!” Lỗ

Tự Ngọc bình tĩnh nói, “Tôi cầm ảnh chụp đi tìm mấy tiệm chụp hình gần
đây, có một tiệm nói xấp ảnh này do một nữ sinh tóc dài nhờ rửa.”

“Có thể là chị cậu nhờ người rửa giúp.” Văn Sơ cười cười, đầu như

muốn nứt ra.

Trong phòng im bặt, Lỗ Tự Ngọc không giải thích thêm, đôi mắt trong

trẻo lạnh lùng nhìn thẳng vào hắn. Cá voi và Phó Tâm Thành hơi ngượng
ngùng, hắng giọng giảng hòa, “Lỗ Như Hoa không tệ đến vậy đâu. Văn Sơ,
có lẽ chúng ta hiểu lầm rồi, vả lại cô ấy không cần thiết phải làm như vậy.
Mấy tấm ảnh chụp đó, bao nhiêu người chịu bỏ tiền mua!”

Văn Sơ không trả lời, đầu đã không còn nghĩ được gì nữa. Hắn xót xa

phát hiện, chuyện ảnh chụp không phải không còn quan trọng, mà là càng
nghiêm trọng.

Hắn và Lỗ Như Hoa, có lẽ không còn cơ hội nữa rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.