CHÀO EM, NHƯ HOA! - Trang 232

Cá voi và Lỗ Như Hoa đương nhiên mừng rỡ.

Còn Văn Sơ, tiếc nuối.

Phải chi hắn chống tay xuống mạnh thêm chút nữa......

“Bác sĩ có thể cam đoan tay em tôi nhất định không có việc gì?” Chỗ

cửa vang lên một giọng nói lười biếng, ba phần uể oải, bảy phần không
chút khách khí.

Mọi người có mặt ngạc nhiên quay đầu.

Đối với Cá voi, người này đương nhiên xa lạ.

Đối với Lỗ Như Hoa và Văn Sơ, quá sức quen thuộc.

Ác ma Văn Phỉ.

“Để tôi xem!” Văn Phỉ chậm rãi đi đến, trực tiếp vặn tay Văn Sơ lên

quan sát, rất hài lòng nhìn hắn không kịp phòng bị, rú lên thảm thiết, “Chỉ
bầm tím vài chỗ cơ ! Nhìn đi, cánh tay em tôi sưng kinh khủng thế này!
Trước kia tôi có một người bạn, cũng bị thương như vậy, vì không chuẩn
đúng bệnh, càng lúc càng sưng to, cuối cùng không kịp mổ. Đoán đi, cuối
cùng cậu ấy thế nào?”

So với điệu bộ dửng dưng lúc nãy, cứ như là hai người khác nhau.

“Cuối cùng làm sao?” Mọi người lo lắng đến thắt họng, ngay cả áo

choàng trắng cũng nửa tin nửa ngờ nhìn anh ta.

“Cắt!” Giọng Văn Phỉ nặng nề.

Mọi người: Tan nát cõi lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.