CHÀO EM, NHƯ HOA! - Trang 288

Bên kia điện thoại đã cúp ......

“Nè? Văn Sơ, Văn Sơ?” Lỗ Như Hoa gọi...... Ngồi ngây ngốc trong

bóng đêm một lúc ...... Giật mình, hắn sẽ không...... Vội co chân nhảy
xuống giường, ba bước hai bước đến cửa sổ, cô mở cửa sổ nhìn xuống dưới
lầu.

Dưới ánh sáng ngọn đèn, một người đứng dưới lầu, xoa hai tay chụp

lấy một đường ống lớn, nóng lòng muốn trèo lên. Không phải Văn Sơ thì là
ai!

Lỗ Như Hoa nuốt một hơi khí lạnh. Văn Sơ nghe thấy, ngẩng đầu

nhìn, vẻ mặt trở nên phấn chấn, lập tức đu người, túm lấy ống dẫn......

“Coi chừng!” Lỗ Như Hoa suýt hét lên thì giật mình, phòng giám thị

ngay dưới lầu, cô tóat hết mồ hôi!

Cái ống lớn kia không biết từng là ống nước hay cái gì, bây giờ đang ở

tình trạng bỏ đi, áp trên vách tường vừa bẩn lại trơn, vương vãi một đống lá
khô, Văn Sơ sạch sẽ đến muốn bệnh, thế này thì...... Nhưng Lỗ Như Hoa
chẳng còn thời gian nghĩ đến chuyện đó, quan trọng là ... Cái ống đó có
chắc chắn không.

Quả nhiên, lo lắng không lâu, Văn Sơ vừa trèo lên khoảng vài mét, đã

nghe vách tường cọc cọc...

Văn Sơ do dự, ngẩng đầu nhìn Lỗ Như Hoa, vừa chạm đến ánh mắt

“thôi rồi!” của cô, lập tức ngửa mặt lên trời, oanh liệt rơi...... Trong tay còn
ôm chặt đoạn ống gãy......

Bùm một tiếng, Văn Sơ ôm ống hạ cánh xuống đất, sau một lúc lâu,

hắn thề là sau một lúc lâu như một năm...... Hắn đau đến không nói nên
lời......

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.