CHÀO EM, NHƯ HOA! - Trang 329

nhân viên mở rộng tiêu thụ bình thường, mà phải mặc một bộ trang phục
lông xù thật lớn, phát tờ rơi và quà tặng trên đường, đi cả một ngày.

Lỗ Như Hoa che giấu chi tiết này theo bản năng, cô không muốn Văn

Sơ lo lắng, cũng không muốn giải thích nhiều, dù sao cũng chỉ có một
ngày. Nhưng, trước khi nói chuyện tình cảm với hắn, cô không cảm thấy
việc cô làm thuê nhất định phải dấu giếm, còn bây giờ...... Bỗng nhiên cô
nghĩ đến lời Văn Lược Ngữ, từ nhỏ đã sống trong hai thế giới, có thật là khi
ở cùng nhau nhất định sẽ mệt mỏi?

Ngồi trên xe bus, nhìn ra cửa sổ ngựa xe như nước, tâm lý Lỗ Như

Hoa mơ hồ bất an.

“Làm việc ở đâu?” Lỗ Như Hoa nhận “quần áo” trong tay lão Vương,

hỏi.

Cái gọi là “quần áo”, chính là mặc vào nguyên một bộ trang phục gấu

trúc, còn có một cái đầu gấu cực kỳ to lớn.

“Ngay tại khu phố Bắc, công việc của các em là dạo quanh khu phố

Bắc, vừa đi vừa phát tờ rơi cho đến khi đến nơi, đơn giản không? Tiền công
lại nhiều.” Lão Vương đắc ý giới thiệu.

Lão Vương là bạn hợp tác của Lỗ Như Hoa, cũng giống như cô, cao

thủ làm việc ngoài giờ. Thật ra anh ta cũng không hẳn là già, chỉ là sinh
viên năm thứ ba của trường S mà thôi, hơn nữa ở phương diện làm công, cô
và lão Vương vẫn chân thành hợp tác, bù đắp cho nhau.

“Đơn giản ?” Lỗ Như Hoa cầm cái đầu to lớn đội lên đầu, “Đội thứ

này, gần như trở thành người mù một nửa, em thấy chỗ hở để mắt nhìn quá
nhỏ......”

“Không sao, bao nhiêu người mặc qua chưa thấy ai ngã. Với lại đang

là mùa đông, mặc một thân như vậy, ha ha, thật ấm áp, thích!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.