CHÀO EM, NHƯ HOA! - Trang 332

đi vừa đùa giỡn. Trang phục trên người Lỗ Như Hoa quá mức vướng víu,
muốn đuổi theo bọn họ phải cố hết sức.

Không muốn gọi, để anh ấy ngạc nhiên, Lỗ Như Hoa cười thầm.

Đi hết những bậc thang, họ dừng lại. Lỗ Như Hoa nhìn về phía nhà ăn,

bên trong đã hết chỗ ngồi, vừa vặn là giờ cơm trưa, khách đông đến nỗi
người ta khó có thể tin.

“Làm sao bây giờ? Chờ hay đi?” Một cô gái xinh xắn lanh lợi ngước

lên hỏi Văn Sơ.

Cô gái không quá mười tám mười chín tuổi, một đầu tóc xoăn như búp

bê đẹp đến mê người, đội một chiếc nón nhỏ kiểu vỏ sò, dáng dấp hoạt bát,
trên người mặc một chiếc áo khoác ngắn màu nhạt được mài rách một cách
thẩm mỹ, bên trong là một chiếc váy ngắn cùng màu, dù mùa đông cũng
chỉ đi tất, dưới chân là đôi giày nhỏ màu hồng nhạt.

Như một cô công chúa nhỏ...... Lỗ Như Hoa nhìn cô bé một cách

thưởng thức, đồng thời cảm thấy hơi khó chịu...... Công chúa nhỏ sao lại
hỏi Văn Sơ? Coi trọng ý kiến của hắn tới vậy sao?

“Chờ. Đã đến đây rồi, đương nhiên phải ăn mới đi. Các bạn về nước

chưa lâu nên không biết, hương vị bào ngư ở nhà hàng này quá tuyệt vời, ở
nước ngoài không có đâu.” Văn Sơ mỉm cười, trên mặt như lấp lánh những
tia sáng mặt trời, làm nụ cười của hắn càng sáng lạn.

Lỗ Như Hoa thầm nghĩ bụng, về nhà phải yêu cầu hắn không được

cười với những cô gái khác!

Có điều, hoá ra hắn thích ăn món này......

“Ngồi chờ ở đâu?” Một người đưa mắt nhìn nhìn xung quanh, nhìn

đến hàng của sổ sát đất phía dưới có một loạt bàn nhỏ dành cho những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.