CHÀO EM, NHƯ HOA! - Trang 34

Cô ta quả là gầy thật, lại còn xếp hàng lâu như thế, làn da bị phơi nắng

ửng hồng lên, cái cổ mảnh dẻ kia chắc chỉ dùng tay bóp một cái cũng đứt
đôi được ấy nhỉ?

Trong đầu Văn Sơ bỗng nảy ra một suy nghĩ “kỳ dị”, khiến hắn tự

khinh bỉ chính mình.

Thật ra Văn Sơ đứng đằng sau khiến Lỗ Như Hoa cũng thấy khó chịu.

Chả khác gì đứng cạnh một cái nhà lạnh. Không, là xác ướp mới đúng. Vẫn
không phải, ừm… tóm lại là cứ thấy thế nào ấy, hình như sau lưng thật là
nóng, nóng đến từng milimet.

Lỗ Như Hoa không nhịn được quay phắt đầu lại, tóm được Văn Sơ

đang ngẩn ra nhìn lưng mình chăm chăm.

“Anh làm cái gì thế hả?” Lỗ Như Hoa cảnh giác đưa tay ra sờ sờ sau

lưng, “Anh dán giấy lên lưng tôi phải không?”.

Văn Sơ nhướng mắt nhìn cô, lạnh lùng hứ lên một tiếng đầy vẻ khinh

thị.

Lỗ Như Hoa quay đi nhưng vẫn đầy nghi ngờ, lòng nghĩ tên Văn Sơ

này lại còn cố chối, có cao to đẹp trai thì cũng bị ta đây thấy bằng hết rồi.
He he, nghĩ đến đây, thấy đời lại lên hương.

“Cô cười cái gì?” Giọng nói Văn Sơ vọng đến từ phía sau tai.

“A, xin quý ngài tự trọng một chút, tiểu nữ đây cho dù chỉ là đứa bán

rong nhưng cũng có quyền cười.” Lỗ Như Hoa trầm giọng nói, cũng không
quay lại, nhưng nhìn từ đằng sau vẫn rõ ràng một vẻ dương dương tự đắc.

“Ha, vậy cứ cười đi, chúc cô mua may bán đắt, tốt nhất là có cái gì

cũng bán được hết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.