CHÀO EM, NHƯ HOA! - Trang 352

không bật đèn, một thân xơ xác tiêu điều.

Có lẽ không nên dùng từ “xơ xác tiêu điều”, nhưng đó là cảm giác đầu

tiên mà Lỗ Như Hoa nhận thấy.

“Văn Sơ, em về rồi!” Lỗ Như Hoa cố ý nói với giọng nhẹ nhõm, đặt

những món đồ mua ở siêu thị xuống, cởi giầy, đi về phía hắn.

Ôm thắt lưng hắn, hai má dán vào lưng, ấm áp.

“Mới về sao!” Văn Sơ quay người, kéo tay Lỗ Như Hoa ra, giọng thản

nhiên như bình thường, không cao hứng, cũng không có vẻ tức giận.

“Em có nhắn tin......”

“Nhận được.” Văn Sơ vẫn nhìn Lỗ Như Hoa chăm chú, trả lời cụt lủn.

Ánh mặt trời buổi chiều tà như mạnh hơn, xuyên qua cửa sổ sát đất,

bao người hắn trong một biển sáng vàng rực, hắn mặc một chiếc áo len màu
xám cao cổ, mày sắc nhẹ nhàng và chất len mềm mại lại càng làm nổi bật
dáng người cao ngất, loại màu ảm đạm này, bình thường đàn ông hơi cứng
tuổi mặc vào mới hợp, nhưng khoác trên người Văn Sơ lại rất thích hợp,
hoàn hảo đến lạ, hắn mặc cái gì mà không đẹp, đúng không?

“Xin lỗi......” Lỗ Như Hoa ngượng ngùng cười, “Vậy...... Hôm nay......

Ơ điện thoại, anh......”

“Em nói dối!” Văn Sơ nói thẳng thừng, “Em đang ở cùng Dạ Nhiên.”

“À......” Diễn viên họ Lỗ hơi bức bối, cảm giác bị người lật tẩy thẳng

mặt không được hay cho lắm, “Xin lỗi...... Đó là...... Vô tình gặp Dạ Nhiên,
lúc làm thuê, thật sự là gặp lúc đang làm thuê.”

“Em làm việc gì?” Văn Sơ nhìn thẳng Lỗ Như Hoa, đáy mắt như gợn

sóng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.