CHÀO EM, NHƯ HOA! - Trang 407

“Em không biết anh tìm Như Hoa nói chuyện Tự Ngọc.” Văn Sơ cảm

thấy rất áy náy.

“Anh phải nhắc em, những chuyện em và cô ấy phải đối mặt vẫn còn

rất nhiều, nếu mỗi lần như thế em lại xúc động hoặc hiểu lầm, cô ấy sẽ
không tha thứ cho em dễ dàng như vậy đâu.”

“Dạ, em hiểu.” Văn Sơ nghiêm chỉnh gật đầu, lập tức nở nụ cười:

“Cám ơn anh.”

“Anh giúp Như Hoa đưa Tự Ngọc đi cho yên tâm, em không ghen

chứ?” Dạ Nhiên hỏi lại.

Mặt Văn Sơ nóng lên: “Nếu em không trưởng thành hơn, thì thật sự

không xứng với Như Hoa.”

“Chờ anh mang tin tốt về.” Dạ Nhiên mỉm cười cam đoan: “Họ là một

cặp chị em may mắn, đó là điều chắc chắn.”

“Dạ Nhiên, người hiến tim là ai?” Văn sơ không nén nổi tò mò.

“Người ấy muốn anh giữ bí mật .” Giọng Dạ Nhiên ảm đạm: “Anh ta

nói, có thể để trái tim tiếp tục đập, đó là may mắn của anh ta.”

Văn Sơ kinh ngạc nhìn Dạ Nhiên lên xe, dõi theo chiếc xe dần chạy

xa.

Trở lại phòng Lỗ Như Hoa, Hạ Thịnh đang cùng Lỗ Như Hoa líu ríu

nói chuyện, Tự Ngọc cũng ở đó, câu chuyện xoay quanh tai nạn xe cộ vừa
rồi và chuyện phẫu thuật của Tự Ngọc, vẻ mặt Lỗ Như Hoa vui mừng cực
độ, pha lẫn nét kinh hoảng chưa hoàn toàn biến mất. Thái độ Tự Ngọc hơi
hoảng hốt, dường như trong khoảnh khắc ngắn ngủi, không thể bộc lộ cảm
xúc và niềm hy vọng to lớn, Hạ Thịnh thì vui đến mức đã quên cô là ai, cô
thật lòng mừng thay cho hai chị em này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.