khỏi danh sách ngay. Những chiếc đèn lồng được run run hoàn trả lại, và
đám trẻ ngây ngô ấy mau chóng về phòng ngủ.
Olivia là một trong những đứa trở ra sau cùng. Fidelio và Charlie đang
chờ trên cầu thang dẫn lên phòng ngủ chung của nó.
"Tớ không thích khung cảnh ở ngoài đó tối nay," Olivia tía lia liền.
"Không biết có cái gì đằng sau mấy bức tường cứ khiến tớ nổi da gà. Tớ cứ
nhìn vô cái bóng đen đó – nó cứ thoắt ẩn rồi thoắt hiện."
"Loại bóng đen gì vậy?" Fidelio hỏi.
"Một con thú," Olivia nói. "Có lẽ là một con chó…em cũng không biết
nữa. Em không đến được trung tâm, không ai đến được đó."
"Mình mừng là bồ đã ra được," Charlie nói, liếc nhìn đôi giày hữu dụng
của Olivia.
"Tớ bám sát Bindi," Olivia kể tiếp. "Đi kế chị ấy tớ cảm thấy an toàn, vì
chị ấy có phép thuật. Manfred đã nhìn tớ một cái thật ghê sợ lúc hắn giao
lồng đèn cho mọi người. Tớ nghĩ là hắn đã biết chuyện rồi."
"Hắn không biết bồ đâu, Olivia" Charlie nói.
Tối hôm sau, đến lượt khoa hội họa chơi trò hủy diệt. Fidelio và Charlie
có thêm Olivia cùng đi vô phòng triển lãm. Charlie cảm thấy an tâm khi
biết Emma Tolly sẽ không có ở trong đám săn lùng huy chương. Nó tự hỏi
không biết Emma có được ở cùng với cô Ingliedew hay không. Nếu Ông
cậu nó mà ra tay trong việc này thì may ra. Ông cậu Paton là người rất uy
lực, theo cách riêng của Ông cậu.
Không có gì kịch tính trong lượt chơi thứ hai này. Không ai tìm thấy
huy chương và tất cả mọi người đều trở ra an toàn.