CHARLIE BONE TẬP 1: LÚC NỬA ĐÊM - Trang 297

Những công nhân tới dọn dẹp "bãi chiến trường" gần như không thể tin

vào mắt mình. Họ dán tịt mặt vô những bức tường đã xưa cũ, những cửa số
tối, trống hoác, và gãi gãi đầu. Chuyện quái gì đã diễn ra trong cái Học viện
Bloor này vậy?

"Tôi không thích cho con trai tôi học ở đây đâu," một người nói.

"Tôi cũng thế," một người khác đồng tình.

Một nơi kỳ quái," người thứ ba nhận địh.

Trong căn nhà số 9 dường Filbert, ngoại Maisie đang bận rộn làm các

loại bánh Giáng sinh. Cuộc chiến tranh giữa Ông cậu Paton và những bà
chị của mình đã kết thúc. Chí ít là vào lúc này. Ông cậu Paton là người
chiến thắng, nhưng Charlie biết, sẽ còn những trận chiến khác nữa. Cuối
cùng thì Ông cậu Paton đã ngẩng đầu lên, và những bà cô nhà Yewbeam
đang lo lắng. Chẳng chóng thì chầy, họ sẽ tìm cách san bằng tỉ số cho bằng
được.

Suốt cả ngày cuối tuần, chiếc ghế bập bên bên cạnh lò sưởi vẫn trống

trơn. Không một lần nào Charlie trông thấy nội Bone. Nhưng nó vẫn cảm
thấy nội đang sôi sung sục, tức tối, hờn dỗi, và nghiền ngẫm ủ ê trong
phòng riêng. Nó không quan tâm. Nó chỉ cảm thấy bình an. Nó có những
người bạn tốt, và có một Ông cậu sẽ không chịu khuất phục bất cứ thói ác
độc nào nữa. Nó thậm chí còn nghĩ đến việc mua tặng một đôi vớ cho nội
Bone nhân dịp Giáng sinh. Chắc chắn nội chỉ cần vớ mới.

Khi mẹ nó nêu ý kiến rằng sẽ tốt hơn nếu Charlie đừng trở lại Học viện

Bloor nữa (tất thảy những vết thâm tím trên mình nó khiến mẹ nó sốc), thì
Charlie phản đối liền.

"Mẹ, con cần phải quay lại đó," nó nói. "để giữ cân bằng."

Trông mẹ nó hết sức hoang mang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.