CHARLIE BONE TẬP 1: LÚC NỬA ĐÊM - Trang 298

"Rất khó mà giải thích cho mẹ," Charlie phân bua. "Con biết đúng là có

những việc xấu xa đang xảy ra ở Học viện Bloor, nhưng ở đó cũng có
những điều tốt. Con nghĩ ở đó người ta cần con. Để giúp đỡ mọi người…"

"Ừ," mẹ nó rầu rầu.

Giây phút đó, trông mẹ nó thật não nề, Charlie nôn nao, mong được nói

với mẹ rằng, một ngày nào đó, mẹ sẽ gặp ba. Nhưng nó ráng cố ngậm
miệng lại. Còn quá sớm để làm cho mẹ nuôi hy vọng. Thay vì vậy, nó hỏi
mẹ xem mẹ nó thích quà gì cho Giáng Sinh.

"Ôi, suýt nữa thì mẹ quên," mẹ nó thốt lên. "Cô Ingledew sẽ tổ chức bữa

tiệc mừng Emma trở về nhà, và tất cả chúng ta sẽ được mời. Con thấy có
tuyệt không?" Nụ cười đã bừng sáng trở lại trên gương mặt mẹ.

Thời gian còn lại của học kỳ trôi qua với những hoạt động tất bật, sôi

động: tập kịch, chuẩn bị triển lãm, luyện thanh cho các bài hát mới, sắp xếp
các buổi hòa nhạc… Có trốn đi đâu, người ta cũng không thể nào dứt khỏi
những tiếng ngân vang, tiếng hát cao vút, và tiếng nhạc nện ìn ình.

Manfred và Zelda phải mất một tuần mới bình phục khỏi những gì

Tancred và Lysander đã làm với chúng. Cái cặp hay cáu bẳn này vẫn chưa
trở về là chính chúng. Manfred vẫn dán ánh mắt ma mãnh của hắn xuống
sàn nhà, và Zelda bị nhức đầu đến mức nó không thể dùng ý nghĩ để nhấc
hộp bút chì lên. Tuy nhiên, Asa vẫn là nó. Vẫn không có dấu hiệu nào cho
thấy nó chính là con sói, ngoại trừ đôi mắt nó.

Vào ngày cuối cùng của học kỳ, khoa kịch trình làng một vở mang tên

Tuyết trắng. Ngoại Maisie và mẹ Charlie có mặt trong số khán giả. Nhưng
Ông cậu Panton thì tránh xa. Ông cảm thấy ở đây người ta không muốn đón
tiếp mình. Và Charlie cũng đồng ý với ông.

Olivia đóng vai mụ dì ghẻ độc ác. Nó đúng là một thiên tài. Không ai

đoán được nó mới chỉ có 11 tuổi. Khi Olivia bước lên sân khấu diễn màn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.