CHARLIE BONE TẬP 1: LÚC NỬA ĐÊM - Trang 39

thái đặc biệt đối với thú vật. Chúng dẫn tôi đi đây đi đó, cố dẹp trừ bọn gian
tà.

Tôi chỉ đi theo và giúp đỡ khi có thể. Trường hợp này," ngón tay ông

chạm vô người đàn ông ẵm đứa nhỏ, "là tệ hại nhất. Con Dương Cưu lúc
nào cũng điên tiết lên vì chuyện ấy. Biết bao lần nó cố lập lại trất tự, nhưng
chúng tôi cần cậu, Charlie."

"Cần cháu?" Charlie hỏi.

"Cậu là một trong những người có phép thuật, đúng không nào?" Ông

Onimous hạ giọng, như thể đó là một bí mật, không được nói to lên.

"Họ nói thế," Charlie đáp. Nó không thể không nhìn vô tấm hình, theo

ngón tay ông Onimous chỉ mà như buộc tội lên mặt người đàn ông. Ngay
khi vừa nhìn vô, Charlie nghe tiếng đứa bé khóc.

Con Dương Cưu xồ tới, bám những cái vuốt lên đùi Charlie, gào lên

một tiếng xé màng nhĩ. Tiếng gào của nó lập tức được con Sư Tử cam và
con Nhân Mã vàng hưởng ứng. Tiếng ồn thật khủng khiếp, Charlie lại dúm
người lại, áp tay bịt chặt vô hai lỗ tai.

"Im!" Ông Onimous ra lệnh. "Cậu nhỏ đang suy nghĩ."

Đợi tiếng gào của lũ mèo tắt hẳn, ông Onimous nói:

"Cậu thấy đấy, cậu đúng là có liên hệ với tấm hình. Giờ hãy kể cho tôi

nghe tất cả việc này đi."

Mặc dầu rõ ràng là lập dị, nhưng trông ông Onimous rất tử tế, đáng tin

cậy, và Charlie thì đang hết sức cần có sự trợ giúp. Nó kể cho ông Onimous
nghe về cuộc náo loạn với những tấm hình, những giọng nói, những bà cô
khủng khiếp nhà Yewbeam và quyết định của họ gởi nó đến Học viện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.